Thị vệ kéo tất cả bọn họ ra ngoài. Những con hát xinh đẹp, lộng lẫy kia đều bị lột sạch trang phục biểu diễn, nằm bất động trên đất, trông thật thảm hại. Gánh hát Kim Mãn Đường từng nổi danh một thời, phút chốc đều trở thành tù nhân.
Chờ đợi họ là một kết cục bi thảm hơn cả vở kịch “Kiếm Các Văn Linh” vừa rồi.
Khương Lê nhìn bóng dáng Tiểu Đào Hồng.
Nàng hoa đán duyên dáng, dù là nàng - một nữ tử cũng không khỏi cảm thấy thương xót, nhưng Cơ Hành lại không chút mảy may động lòng.
Khương Lê quay lại nhìn Cơ Hành.
Bộ y phục đỏ rực của hắn nổi bật trong khung cảnh đen trắng lạnh lẽo của sân viện. Trên sân khấu bừa bộn, không còn những giai điệu uyển chuyển. Chỉ còn lại những vết máu và vũ khí vương vãi khắp nơi, nhắc nhở rằng nơi này vừa diễn ra một cuộc tàn sát. Nhưng chàng trai xinh đẹp ấy vẫn nhẹ nhàng vung quạt, đôi mắt đầy vẻ phong hoa tuyết nguyệt, đâu còn chút tàn nhẫn vừa rồi.
Tâm như sắt đá, bề ngoài lại giả vờ dịu dàng, Khương Lê chưa từng thấy ai như vậy. Giết người trong lúc cười nói, không để lộ chút cảm xúc nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT