Thành Tương Dương tạm thời lắng xuống.
Lệ Chính Đường đóng cửa, không biết do trùng hợp hay vì bạc của nhà họ Diệp đã có tác dụng mà hai, ba ngày sau đều không có dân chúng đến cửa Lệ Chính Đường hay nhà họ Diệp gây rối.
Nhà họ Diệp đã yên ổn, nhưng Tri phủ Tương Dương là Đồng Tri Dương lại gặp phiền phức.
“Cái gì, phu nhân và thiếu gia mất tích?” Đồng Tri Dương đập bàn đứng dậy.
Ông ta với phu nhân của mình, người thê tử kết tóc se tơ trông thì “tôn trọng nhau như khách." nhưng người trong thành Tương Dương đều biết ông ta sợ vợ. Đồng Tri Dương cũng biết rõ, nếu không nhờ nhà mẹ đẻ của vợ giúp đỡ, có lẽ ông ta cũng không làm được Tri phủ này. Vì vậy, nhiều năm qua, ông ta đều không dám trái lời phu nhân.
Tuy nhiên, ông ta không chịu được cô đơn, dù không đi lầu xanh nhưng lại nuôi một ngoại thất ở ngoại ô Tương Dương. Ngoại thất ngoan ngoãn, dịu dàng, đáng yêu hơn nhiều so với thê tử ở nhà. Đồng Tri Dương còn gọi nàng ta là "phu nhân". Ông ta rất có tình nghĩa với ngoại thất này, bao năm qua, dù mạo hiểm cũng giữ nàng ta bên mình, nhất là khi phu nhân không sinh được nhi tử, còn ngoại thất lại sinh cho ông hương hỏa, Đồng Tri Dương càng không nỡ bỏ rơi mẫu tử họ.
Ông ta luôn giấu kỹ hai mẫu tử, ngoài những người thân tín của ông ta ra, không ai biết đến chuyện này cả. Bây giờ nghe tin mẫu tử họ mất tích, ông ta suýt nữa kinh hãi không thốt lên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play