Lâm Nhạc Du do dự một chút, sau đó nhanh chóng mở cửa xe ngồi vào. “Chú, bây giờ đi đâu, tôi cũng không biết.”
Ông chú khởi động xe nói: “Yên tâm, cách đây không xa lắm, ở trong thôn Thượng Ngọc, cách Vô Tẫn Thành mười km, bao ăn bao ở!”
Thôn Thượng Ngọc ?
Lâm Nhạc Du tưởng rằng nó được gọi là thôn vô tận, nhưng nghĩ về điều đó, thế giới vô tận tương đối rộng lớn, sẽ có nhiều thôn trong số đó không thể được gọi là thôn vô tận.
“Công việc của tôi là gì?”
“Việc này ta cũng không rõ lắm, chờ về đến làng sẽ có người nói cho cậu biết, đừng lo, bảy ngày làm việc sẽ được thưởng 10 tích phân, đây là công việc không có rủi ro cao và rất đơn giản, rất phù hợp với người mới như cậu."
Lâm Nhạc Du thở phào nhẹ nhõm, “Tốt rồi, vậy là tốt rồi.”
Sau khi đại khái hiểu được công việc, Lâm Nhạc Du liền ngừng nói, anh thả lỏng một chút nhìn ra ngoài cửa sổ xe, lúc này khung cảnh bên ngoài xe đã dần thay đổi từ những tòa nhà cao tầng trong thành thị đến một số ngôi nhà tương đối thấp.
Không biết bao lâu liền tiến vào một khu rừng rậm rạp, cây cối tương đối tốt , nhưng thời tiết rất âm u, cho nên những khu rừng và ngọn núi này trông thật đáng sợ.
Trước đây anh nhất định sẽ cảm thấy bất an, biết mình đã trở thành cư dân của thế giới vô tận, bây giờ nhìn cảnh tượng như vậy anh không những không sợ hãi mà còn cảm thấy đó là chuyện bình thường.
Xe chạy đến ngã ba đường liền dừng lại,” Cậu có thể xuống xe, cậu có thấy con đường đất này không? Cậu đi dọc theo con đường này. Phía trước có một bóng người ? Cậu ta chính là tới đón cậu, mau đi đi.”
Lâm Nhạc Du lập tức xuống xe, “Cám ơn chú, bảy ngày nữa chú tới đón tôi được không?”
Đại thúc: “Không, sẽ có người trong thôn đưa cậu về thành.”
Lâm Nhạc Du: “Được rồi, cảm ơn, tôi sẽ đi qua.”
Anh đóng cửa xe lại nhìn ông chú lái xe rời đi, Lâm Nhạc Du còn chưa biết lẩm bẩm nói: “Chỉ cần có thể hoàn thành công việc...”
Lâm Nhạc Du xoay người lại bước đi vào con đường đất đầy sỏi, nhưng may mắn thay, đi bộ không khó lắm, anh có thể nhìn thấy rõ ràng người chờ mình ở đây.
Một thanh niên có khuôn mặt nhợt nhạt, lòng trắng trong đôi mắt đen thuần khiết không có đồng tử, ở thế giới thực, hắn ta sẽ là một con ma tiêu chuẩn.
Cộng với hoàn cảnh thời tiết như vậy lại càng đáng sợ hơn.
Nhưng theo quan điểm hiện tại của Lâm Nhạc Du, anh chỉ cảm thấy mình trông rất bình thường và nhìn... Cũng bình thường.
“Xin chào, tôi là Tống Doanh, con trai của trưởng thôn thôn Thượng Ngọc, cảm ơn cậu đã nhận công việc này.”
Lâm Nhạc Du chớp mắt tự nhiên, “Xin chào, Tống tiên sinh, tôi là Lâm Nhạc Du, tôi sẽ nghiêm túc thực hiện công việc này, đúng rồi, thôn làng có xa không?”
Tống Doanh khẽ mỉm cười, “Không xa, chỉ mất hai phút đi bộ, cậu xem thôn ở bên kia.”
Lâm Nhạc Du nhìn về hướng ngón tay của hắn, quả thực rất gần, hắn vừa rồi nói thôn Thượng Ngọc không xa.
Địa phương nơi bọn họ đang đứng tình cờ là một nơi tương đối cao, từ đây bọn họ có thể nhìn thấy toàn bộ ngôi làng, được bao quanh bởi địa hình tương đối cao, ngôi làng được bao quanh ở vị trí địa lý tương đối thấp, tại đây giống như một địa hình cái bát, rất thích hợp cho làm phó bản.
Tống Doanh: “Đi theo tôi.”
Lâm Nhạc Du theo bước chân hắn, hai người bước đi chậm rãi, vừa đi vừa giao tiếp.
“Nhân tiện, xin hỏi nội dung công việc của tôi là gì?”
Tống Doanh: “Thật ra... Rất đơn giản, quản lý tiệm tạp hóa trong thôn chúng tôi đã bị phạt vì vi phạm quy tắc, không có ai chịu làm quản lý tiệm tạp hóa trong thời gian ngắn nên chúng tôi phải tuyển dụng công nhân."
Rất tốt, cho dù có được tư cách cư dân, vẫn phải tuân thủ cái gọi là quy tắc trong thế giới vô tận, nếu không tuân thủ quy tắc, sẽ bị xử lý.
Về phần xử lý như thế nào, anh tuy rằng không biết, nhưng cũng có thể mơ hồ đoán được, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt.
“Ra là vậy, thực sự có chút phiền toái.”
Tống Doanh cũng nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, khách nhân sắp tới rồi, vào thời điểm này cư nhiên xảy ra chuyện như vậy, thật sự sẽ gây phiền toái cho người khác.”
“Còn công việc của cậu thì rất đơn giản, chỉ cần trông coi tiệm tạp hóa là được, cửa hàng mở cửa từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều, thời gian khác có thể tự do đi lại.”
“Ngoài ra, cậu phải nghỉ ngơi thật tốt trong khoảng thời gian từ 10 giờ tối đến 6 giờ sáng, không ra ngoài, cũng không mở cửa cho bất kỳ ai, không cần đáp lại với bất kỳ âm thanh nào.”
“Trong cửa hàng cái gì đều có ghi giá, cậu chỉ cần lấy tiền là được, tiền cũng có thể mang đi, dù sao đó cũng không phải là chuyện quan trọng, về phần đồ ăn, ở tiệm tạp hóa cậu có thể ăn bất cứ thứ gì.”
Lâm Nhạc Du chớp mắt, làm việc trong tiệm tạp hóa, tiền thực sự có thể mang đi? Ngoài ra còn có giờ mở cửa hàng từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều và từ 10 giờ tối đến 6 giờ sáng, không được ra ngoài và không được mở cửa cho bất kỳ ai, cũng phải bỏ qua mọi âm thanh, không gây ra bất kỳ tiếng ồn nào.
Nghe có vẻ đơn giản nhưng... Có thể sẽ không khi gặp chuyện gì đó thực sự xảy ra.
Lâm Nhạc Du nói: “Được, tôi biết”
Dưới sự dẫn dắt của Tống Doanh, bọn họ nhanh chóng đến thôn làng nhỏ này, trời đã sắp tối, bên ngoài có rất ít người đi lại.
Bước chân Tống Doanh dừng lại, chỉ vào ngôi nhà đầu tiên anh nhìn thấy sau khi vào thôn: “Đây là tiệm tạp hóa ở thôn Thượng Ngọc, thời gian làm việc bảy ngày bắt đầu từ mười hai giờ đêm nay.”
“Những gì cần nói tôi đều đã nói rồi, cậu chỉ cần nhớ đừng vi phạm quy tắc ở đây là được.”
Lâm Nhạc Du gật đầu: “Ừm, tôi hiểu.”
Tống Doanh: “Tôi đã nói với người trong thôn, bảy ngày này sẽ có người tiếp quản tiệm tạp hóa, chỉ cần nhớ lời tôi nói, còn lại cậu có thể tùy ý.”
“Nhân tiện, cậu không thể trong giờ làm việc của tiệm tạp hóa không được đi loanh quanh, phải tận tâm.”
Lâm Nhạc Du cười nói: “Yên tâm, cái gì tôi cũng biết.”
Tống Doanh nói: “Đã vậy thì cậu vào đi, mọi thứ trong nhà đều có thể sử dụng trong bảy ngày này, bên trong đều còn mới.”
Lâm Nhạc Du gật đầu, “Cảm ơn, vậy tôi vào trước.”
Tống Doanh: “Ừm.”
Hắn chỉ đứng trên đường nhìn Lâm Nhạc Du chậm rãi đi đến tiệm tạp hóa, các kệ hàng trong tiệm tạp hóa đã được sắp xếp ngay ngắn, các loại vật phẩm được sắp xếp theo từng loại, mỗi món đều có bảng giá, mặc dù không nhiều nhưng ngày nào cũng có.
Đây là một ngôi nhà trệt*, rộng khoảng 200 mét vuông, không gian đựng kệ để buôn bán rộng khoảng 150 mét vuông, có một cánh cửa ở phía bên trái, mở ra rồi bước vào sẽ thấy được một căn bếp nhỏ.
*Nhà trệt: nhà chỉ có một tầng, không có gác.
Bên tay phải sau khi bước vào cửa là nhà ăn nhỏ, đi vào bên trong là phòng nghỉ và phòng tắm.