Vương Hành Ký

Bại lộ


2 tuần


Chap.5

...Dùng thuật biến hình Bách Luân âm thầm tiến thẳng vào U Minh Giới ,quả thực hoa Ưu  Đạm nở đỏ chói cả một vùng ,một loài hoa sinh ra từ ma khí,ma khí càng mạnh hoa nở càng nhiều , tương truyền rằng năm mươi vạn năm mới nở một lần là điềm báo khi hoa nở Ma Thần sẽ giáng thế... những làn hắc khí từng cơn chuyển động mang theo những oán niệm hàng vạn năm bức bối không lối thoát,một bầu không khí u ám xen lẩn với những đốm lửa ma trơi lúc ẩn lúc hiện đến rợn người... vài con quái thú đang cắn xé nhau tàn nhẫn tranh giành lãnh thổ,máu đổ nhuộm đen toát cả một vùng hoa Ưu Đạm…

   Nơi này ,hàng vạn năm nay ,quái thú và ma linh luôn đấu đá giành địa phận,tranh chấp triền miên chết chóc,hỗn độn. Phía trước mặt, ẩn dưới làn hắc khí âm u ấy ,xuất hiện một đoàn ma linh vẻ mặt  ủy dị ,ma quái đang di chuyển về hướng núi Nhược Bàn nơi trú ngụ của Xích Tinh thống lĩnh của U Minh Giới, để tránh bị phát hiện Bách Luân cải trang thành một ma linh trà trộn vào đám đông,lặng lẽ đi theo sau, đi thẳng vào trong,băng qua những bờ đá ,men theo con đường sâu thẳm,vương đầy hắc khí,len lỏi theo ánh sáng mập mờ của những ngọn đuốc ngang qua quân trại, hàng vạn ma linh đang luyện binh ,âm thanh vang động rợn người,ma thế dũng mãnh,ma khí ngợp trời,cảnh tượng quả thật kinh thiên,động địa,mọi thứ như được chuẩn bị kĩ lưỡng cho một cuộc đại khai sát giới của Xích Tinh…

   Ngồi trên ghế chễm chệ ,Xích Tinh ngả nghiêng tay ôm mỹ nữ,tay rót rựu ngà ngà say,thưởng thức mỹ vị trần thế,ánh mắt say đắm nhìn ma nữ múa hát,thỉnh thoảng lại nhếch miệng cười vui thú,ở nơi này hắn là ma linh có ma lực cao nhất,xưa kia hắn cũng chỉ là một ma linh tầm thường nhưng không biết bằng cách nào đó mà ma lực hắn lại gia tăng gấp bội ,giết chết gần hết những quái thú ở U Minh nên được tôn chọn làm thống lĩnh ,nắm trong tay hàng vạn yêu ma,uy quyền mạnh mẽ,nhưng ở hắn giấc mộng không chỉ dừng lại ở đó,hắn muốn thống nhất tam giới ,hắn muốn tam giới này đều sẽ nằm gọn trong tay hắn,ánh mắt nói lên tất cả ,luôn luôn ẩn chứa một dã tâm ghê gớm…

- Bẫm thống lĩnh!thuộc hạ có việc bẫm báo!

-Nói!...-Ánh mắt điểu cán liếc nhẹ ,châu mài hắn dằn giọng.

- Ở biên giới người Thần tộc lại gia tăng kết giới  ạ!

-Gia tăng kết giới sao...?Để làm gì chứ ?bọn chúng sợ ah...hahaha..-vẻ mặt kiêu căng hắn cười lớn.

-Chắc bọn chúng thấy hoa Ưu Đạm xuất hiện nên tăng cường đề phòng đó thưa thủ lĩnh!

  Nhắc đến hoa Ưu Đạm hắn chau mài tỏ vẻ khó chịu,ngẫm nghĩ điều gì đó,quả thật trước giờ hắn chưa bao giờ thấy một luồng ma khí nào mạnh như thế,các quái thú trong khu vực lại vì thế mà chết hết,điều kì lạ là ma lực này lại đến từ nơi khác ,Ma tộc xưa giờ bị cấm chế ở U Minh,liệu có thể ngoài đó đang tồn tại một Ma thần khác…càng nghĩ hắn càng bức bối.Hắn gạc tay cho tì nữ lui ra .

- Xem ra... bọn chúng đã nghi ngờ ,nên có đề phòng chuẩn bị.

  Trả lời thuộc hạ ,ánh mắt căm phẫn,đỏ ngầu Xích Tinh buông giọng .

Nói xong hắn vẩy tay hóa thành làn hắc khí đen tuyền bay ra khỏi Bàn Nhược.

    Âm thầm theo dõi Xích Tinh, Bách Luân không cảm nhận được thần khí Băng Thanh trong hắn,chỉ thấy trong hắn toát ra một luồng ma khí vô cùng mạnh mẽ,hắn đến bên bờ sông Hỏa Diệm ,một dòng sông lửa chảy dài hàng vạn năm trong lòng U Minh ,hắn bước vào kết giới ,Bách Luân tránh gây ra động tĩnh nên không thể xông vào ,âm thầm ẩn mình chờ đợi bên ngoài,ngọn lửa trên sông giằng xé,cuồn cuộn,bốc cháy dữ dội,sáng đỏ cả một vùng ,sẵn sàng nuốt lấy những thứ rơi xuống ,hắn quỳ rạp trên đá,tay chắp như nghênh đón một điều gì đó miệng lẩm bẫm,một quả cầu lửa nhô dần lên giữa lòng sông ,bay dần lại về phía Xích Tinh ,chễm chệ to lớn và đỏ rực,sáng chói một vùng,xung quanh tỏa ra tà khí nặng nề,bên trong bổng phát ra giọng nói rền vang rợn người.

 -Ngươi có việc gì mà đến tìm ta…?

-Tham kiến thần tôn… !người thần tộc có động tĩnh, liên quan đến hoa Ưu Đạm,trước đó có một làn ma khí sức mạnh ngang ngửa người xuất hiện ở kết giới U Minh ,quái thú bị giết chết vô số kể,ta sợ có một thế lực khác ở ngoài âm mưu gì đó…thuộc hạ lo lắng nên đến đây bẩm báo ạ!

  -Sức mạnh ngang ngửa ta…bên ngoài U Minh?-Quả cầu lửa rền vang.

-Thuộc hạ cho người điều tra ,bên Thần Giới cũng xuất hiện một hiện tượng lạ trên đá Tam Sinh,được biết cùng lúc đó một vị thần mới ra đời nhưng không hiểu sao lại không có tên trên đó,bọn chúng e rất lo sợ đề phòng.

  -Không lí nào trùng hợp như vậy?…Ngươi đi điều tra xem kẻ đó là ai! Bên ngoài U Minh mà lại có một người mang ma lực có sức mạnh hủy diệt đến như vậy!phải tìm ra bằng được !có thể đó là chìa khóa giúp ta hồi sinh!Lấy lại được sức mạnh!

   Hắn thét gào,cơn sóng lửa cuồn cuộn chuyển động dữ dội như con mãnh thú khát máu đang sẵn sàng nuốt lấy con mồi của nó .

   Xích Tinh cuốn cuồn nhận lệnh,quả cầu lửa lại vang giọng. 

-Phía Biệt Phù có động tĩnh gì không?

-Lần trước bị xảy một bạch khổng tước đến giờ vẫn chưa có động tĩnh gì của hắn ạ.

-Ta cần máu của bạch khổng tước ,trước  bắt được một khổng tước ,ma lực của ta đã hồi phục rất nhiều ...những tiên linh bình thường thật không có tác dụng bao nhiêu đối với ta,chỉ tạm thời cầm cự đến bây giờ...năm đó... không phải tại Huyễn Thần Châu của tên Thiết Lâm đó thì ta đâu phải thành ra như vầy,để xem...lần này ta trở lại sẽ cho chúng thấy máu đỏ nhuộm tam giới là như thế nào... mau chóng bảo hắn tiến hành gấp rút! Không còn thời gian nữa! bằng không đêm dài lắm mộng ,bọn thần tộc mà chen chân vào thì ắc sẽ có chuyện...!

 Xính Tinh e dè ,căng thẳng nói:

- Bạch khổng tước này ở Vân cốc,được bảo hộ bởi phượng hoàng Triết Vũ ...,e là muốn tiếp cận cũng là hơi khó,lần trước có cơ hội nhưng lại bị vuột mất…

-Lệnh cho hắn mau giải quyết cho xong! ...,ta không chờ đợi thêm nửa! cơ đồ của hắn sau này đều trong tay ta!bảo hắn tự mà liệu thân!

  Giọng nói ma quái rầm vang kinh người khiếp sợ…

-Tuân lệnh thần tôn!…

-E là Ma tộc đã có  gì mờ ám...-Bách Luân nghĩ thầm vẻ mặt lo lắng rồi thận trọng quay về thần giới.

       ...Điện Trường Dĩnh

Tương Nhật nôn nóng đứng chờ Bách Luân tự bao giờ.

-Điện hạ,người về rồi,may quá người vẫn bình an,thần đã mượn được đèn Đăng Linh Hỏa,ngài xem.

-Được rồi,để ta xem,ngươi vất vả rồi.

Tương Nhật nhìn vẻ mặt Thái tử có chút bất an nên gặng hỏi: 

-Điện hạ,U Minh Giới có động tĩnh gì không?

-Xem ra mọi thứ như ta dự đoán ,hoa Ưu Đạm và hắc khí này đều liên quan đến Ma Thần sắp giáng thế,ma tộc thực đang có chuẩn bị ,có lẽ sắp tới sẽ có chiến sự xảy ra, kiếm Băng Thanh thực chất rơi vào tay kẻ khác,không liên quan đến U Minh,cánh hoa này là manh mối duy nhất biết kẻ đó là ai…-Bách Luân châu mài lo lắng .

- Ma tộc thực sự lớn mạnh,hẳn là chúng đang chuẩn bị cho một cuộc tấn công lớn...Tìm được Băng Thanh kiếm mới có thể dễ dàng thuận lợi áp đảo được chiến sự lần này,nếu không...chiến tranh xảy ra, chỉ sợ chúng sinh lại lần nữa lầm than...người lấy kiếm không phải dạng tầm thường,chúng ta nhất định phải tìm ra cho bằng được…-Tương Nhật căng thẳng nhìn Thái tử,xem ra ngày tháng sau này sẽ không còn bình yên nữa rồi…

-Điện hạ.Đèn Đăng Hỏa có tác dụng gì đối với cánh hoa này?-Tương Nhật hỏi.

-Đèn này giúp ta biết được nơi cánh hoa này được sinh ra cũng chính là thấy được kí ức của nó…

-Ra là vậy...,Triết Vũ tôn thần có dặn dò,ắt điện hạ cũng đã biết sử dụng?..

-Được rồi,ta biết phải làm thế nào,ngươi yên tâm..bây giờ ngươi cầm Ấn phù này đến  Triều Vinh truyền lệnh ta cho các Tướng thần tăng cường thêm 20 vạn Thần binh, phòng vệ nghiêm ngặc,luyện tập kỹ lưỡng ,chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.!

-Tuân lệnh! thuộc hạ xin cáo lui trước ạ.-chắp tay cúi đầu Tương Nhật vội bước đi…

  ...Từ từ dụng thần lực ,Bách Luân cẩn trọng mở đèn ra,ngọn lửa Đăng Hỏa bắt đầu cháy phát ra ánh sáng vàng ánh cả một gian phòng,đặt cánh hoa vào ngọn lửa,trong ánh sáng vàng ấy của Đăng Linh Hỏa thì khung cảnh của một đoạn ký ức hiện lên...sương khói mập mờ...cánh hoa bay nhẹ theo cơn gió, vượt qua vạn núi đồi...băng qua muôn dặm băng tuyết lạnh lẽo rồi len lỏi trên những ngàn cây trùng trùng điệp điệp,chảy dài theo dòng Lưu Hải rồi tung bay hòa vào ngọn gió lướt qua bạt ngàn tầng mây...

   Trong làn sương khói mờ mờ ảo ảo ấy,một cảnh giới khác xuất hiện ,một rừng hoa huyết đào rực rỡ…một bóng dáng với nét ủy mị khoác trên mình bộ hắc y thước tha,uyển chuyển tung bay nhè nhẹ hòa vào những cánh đào rơi lả ta xuôi theo làn gió mát lạnh ,xinh đẹp,tuyệt mĩ,mái tóc xoăn dài màu xám nâu ánh nét lộng lẫy mê người...chân khẽ đạp lên những đóa hoa đỏ huyết,lưng tựa vào cành đào vạn tuổi,tay cầm vò rựu ngà say ngước nhìn ánh trăng màu diên vĩ xanh biếc... một khung cảnh tuyệt thế hòa quyện vào nét đẹp tuyệt mĩ thật làm say đắm lòng người...khắc cốt ghi tâm không thể nào quên…

  Đứng hình ,lặng người thì lửa bỗng lóe lên rồi vụt tắt,Bách Luân chớp mắt giật mình ,một nguồn sức mạnh bung tỏa thoát ra làm đèn rơi  mạnh xuống ,đồ vật trong phòng bị rung chuyển ngã đổ ngổn ngang,Bách Luân vội dang tay ra đỡ lấy cánh hoa,không màn trên tay bị đèn Đăng Hỏa làm tổn thương rỉ máu…

  -Điện hạ!người không sao chứ..!-Tương Nhật vừa trở về hốt hoảng chạy vào.

- Ta không sao...- Bách Luân khẽ giọng ,cánh hoa nằm gọn trong lòng tay thái tử ,rồi nhẹ nhàng hóa thành hư vô,biến mất không một vết tích lưu lại... thứ để lại là vệt máu đỏ tươi và ánh mắt ngỡ ngàng của Bách Luân.

-Điện hạ,rốt cuộc người thấy được gì mà nét mặt khác lạ vậy...?cánh hoa này đến từ đâu?  Tương Nhật vẻ mặt tò mò có chút lo lắng.

-Ta cảm thấy nó đến từ một cảnh giới khác…nằm ngoài tam giới,không chung quy đạo,nhật nguyệt…

-là sao? Thần không hiểu?- Tương Nhật chớp mắt .

-Ánh trăng xanh biếc...một nữ tử mặc hắc y, với mái tóc màu xám nâu...,cốt cách không tầm thường,những cánh hoa đỏ huyết...,vừa ma vừa thần...không tồn tại trong nơi này...,ta nhất định phải tìm ra...-Bách Luân khẽ giọng.

    Sau lần đó Bách luân ở trong phòng 3 ngày 3 đêm chỉ để vẽ lại dáng vẻ nử tử đó,một hình một bóng không rõ dung mạo chỉ rõ được thần cách...ngồi tựa trên cành đào,say rựu...ngắm nhìn ánh trăng…


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play