Vương Hành Ký

Khổng Tước Trắng


2 tuần


Chap .4

...Hình như có gì đó phía trước,Tương Nhật tiến lại gần,thì ra là một tiên linh khổng Tước,tại sao ở đây? Giơ tay hóa phép,căn nguyên có chút tổn thương ,bên ngoài xây xác,đang ngất đi…

-Nơi này cách Phượng tộc không xa,mình đưa đến đó xem sao…

  Nghĩ thầm , xong Tương Nhật bế Bạch Hỉ lên.

 ... Vân Điểu cốc (phượng tộc).

-Tham kiến Tương Nhật thần quân .không biết có chuyện gì mà người đến đây ạ?

-Nhờ Triết Vũ tôn thần xem giúp,ta nhặc được một bạch khổng tước ,bị thương nhờ người chữa trị xem sao?

-Đây chẳng phải Bạch Hỉ tỷ tỷ cháu gái của Thanh Tước bà bà sao?Sao lại thành ra như vậy!Mời ngài vào trong trước!ta đi gọi Tôn thần!

Nói xong tiểu A Đồng vội bay vút đi.

...Từ vẻ mặt lo lắng rồi đến trầm ngâm  ,Triết Vũ tôn thần giơ tay dụng phép.

-Không sao r…chỉ là tổn thương chút căn nguyên ,nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi ,nha đầu này đi đâu mà bị thương như vậy chứ?bà bà Thanh Tước bít sẽ lo như thế nào đây?… Triết Vũ  xin đa tạ thần quân đã cứu giúp..

-Ta chỉ vô tình đi ngang thôi, Tôn thần đừng khách sáo ,thật k sao là tốt r.Cửu Châu có cỏ Tru Thần,các tiên linh nên cẩn thận một chút.không  nên đến đó.À ,Tôn thần ,thật ra ta đến đây vốn có một chuyện nhờ người giúp.

-Thần quân cứ nói-Triêt Vũ chắp tay.

.-Ta phụng mệnh Thái tử đến để mượn ngài đèn Đăng Linh Hỏa.

-Không bít Thái Tử mượn đèn Đăng Linh Hỏa để làm gì?

-Ah,có một chút chuyện cần điều tra rõ ,mong tôn thần giúp .

-Được.Mời ngài theo ta...

Nói xong Triêt Vũ Tôn thần hóa phép  đến hồ Bạch Mai,lấy đèn đưa cho Tương Nhật ,không quên dặn dò.

-Đèn này là thánh khí của Vân Điểu cốc,không  cần ta nói Thái tử chắc đã biết cách sử dụng, lửa Linh Hỏa khắc kỵ với thần tức ,linh căn âm hàn, có thể gây ra phản nghệ,nên cẩn trọng.

-Tôn Thần yên tâm.Đa tạ người. Xong Thương Nhật sẽ mau chóng trả lại.xin cáo từ…

-Cung tiễn thần quân…-chắp tay ,Triết Vũ cúi đầu tiễn Tương Nhật.

 …

  Mở mắt tỉnh dậy,Bạch Hỉ ngỡ ngàng nhìn xung quanh.

-Sao mình lại ở đây?

-Cuối cùng tỷ cũng tỉnh lại r- tiểu A Đồng cười nói.

-Sao ta lại ở đây? Chẳng phải ở núi Cửu Châu sao?Ta ...vẫn chưa chết ... ?Bạch Hỉ chớp mắt hỏi.

-Tỷ đến Cửu Châu làm gì?nơi đó thần tiên bình thường không dám đến ,một tiểu tiên linh như tỷ không sợ sao?không nhờ Tương Nhật thần quân chắc tỷ bỏ mạng ở đó rồi…-A Đồng cau có nói.

-Tương Nhật thần quân?Chẳng phải là Thần thú Kì Lân dưới trướng Thái tử Bách Luân nổi tiếng sao?Hóa ra người cứu ta là ngài ấy,bây giờ ngài ấy đâu rồi,ta muốn gặp để …

- Con lại muốn gây rắc rối gì nữa đây !bao nhiu đó chưa đủ sao?-Bước vào,Triết Vũ Tôn thần nghiêm giọng.

-Lão bà bà mà bít chuyện con bị thương như vậy sẽ lo lắng như thế nào hả!,nói ta bít con đến Cửu Châu làm gì?

   Bạch Hỉ rón rén nét mặt e dè.

-Con…con tìm cỏ Tru thần để luyện quạt Phong linh...,con muốn có một pháp khí tự tay con làm ra…

 -Nha đầu ngốc này!cỏ Tru Thần tính vốn áp chế tiên thuật,ở đâu nói cỏ Tru Thần có thể luyện pháp khí chứ?một tiểu tiên linh nhỏ bé như con đến đó chẳng phải tìm đường chết sao? Cũng may nhờ Tương Nhât thần quân đi ngang qua,nếu không ,không bít sẽ xảy ra chuyện gì!-Triết Vũ dằn giọng.

-Tôn Thần.Bạch Hỉ biết lỗi rồi ,xin người đừng nói chuyện con bị thương cho bà bà biết.-Bạch Hỉ chớp mắt cầu xin.

  Triết Vũ trầm mặc,  nghiêm nghị,bao năm nay người xem Bạch Hỉ như cháu ruột ,thương nàng không cha không mẹ lại bị người khác ức hiếp coi thường thân thế,ngài nghĩ nếu còn tại thế thì người và Thanh Tước bà bà sẽ dốc hết sức bảo vệ nàng,nhưng nếu một ngày nào đó hai người quy tận,thì nàng sẽ thế nào…đến lúc đó nàng phải tự lập một mình,phải sống cuộc đời của mình ,phải tự bảo vệ  cho bản thân của mình…cho nên ngài rất nghiêm khắc trong việc tu luyện của Bạch Hỉ,để sau này có thể mạnh mẽ đối chọi với mọi hiểm nguy…

-Được rồi,Con ở đây vài ngày nghỉ ngơi đi,bảo A Đồng đến báo cho lão bà bà một tiếng để bà khỏi lo.,còn việc luyện pháp khí thì cứ từ từ không cần nôn nóng,con cứ trao dồi linh căn cho thật tốt vào thì quạt Phong Linh ắc sẽ luyện thành công thôi.  

  -Con biết rồi,Tạ Tôn thần-Bạch Hỉ mỉm cười,thoáng nghĩ đến thần quân Tương Nhật lòng bỗng bồi hồi phấn khởi…

* Bạch Hỉ là cháu  nuôi của Thanh Tước bà bà thuộc họ khổng tước ở Vân Điểu cốc dưới trướng của Phượng hoàng Tôn Chân Quyết anh ruột của công chúa Tuệ Miễu( hoàng hậu vua long tộc), nghe nói xưa kia Thanh Tước bà bà chu du tứ hải , vô tình nhặc được một trứng khổng tước ở rừng Nguyên Sa thuộc nhân gian,thấy có chút linh khí ,bà đem về tu dưỡng,trăm năm sau nở ra một Bạch khổng tước xinh đẹp, đặc tên là Bạch Hỉ.

  Bạch Hỉ tính tình có chút bướng bỉnh ,tháu vát, lanh lợi,có lòng nhân từ ,chính vì xuât thân thấp kém nên từ nhỏ bị xem thường và là cái gai trong mắt công chúa Tố kỳ con gái Tôn Hoàng  Chân Quyết.

  ...Phượng Miên cung.

  Tôn Hoàng đang xem kinh thư,chốc lại nâng ly  trà nguyệt quế từ tốn nhấp giọng, vẻ mặt tập trung chăm chú ,thì từ xa Tuệ Miễu bước vào có tiếng động làm người giật mình ngước nhìn.

  -Tham kiến hoàng huynh.

- Ah,Tuệ Miễu hoàng muội có việc gì mà muội về đây?

-Lâu rồi ta không đến thăm huynh với Tố Kỳ .ta thấy nhớ ấy mà,xem này ta có đem Nguyên Quy  Châu vạn năm cho huynh này.giúp huynh gia tăng thần lực ,ổn định nguyên khí .rất tốt với lão phượng hoàng già như huynh đấy.

Tuệ Miễu mĩm cười trong tay chìa ra một cái hộp bằng ngọc đưa cho Tôn Hoàng.

-Hoàng muội khách khí quá r.chẳng phải có việc nhờ ta đấy chứ?-ánh mắt dò xét Chân Quyết nhìn Tuệ Miễu.

-Ấy hoành huynh ...sao lại nói vậy ? Thật ra…muội lại bị huynh đón trúng rồi.

Tuệ Miễu tỏ vẻ ngượng ngùng cười tươi .

-Được rồi..Lần này là gì đây?

-Cũng k có gì ...thật ra hôm nay tìm huynh muội muốn mượn kim Thần Giáp cho Nghễ nhi,huynh biết đấy sắp tới Thần Giới sẽ tuyển chọn tiên linh lên Thần Giới tu học trao dồi linh căn,ta muốn Nghễ nhi phải oai phong,lẫm liệt,ưu tú vẹn toàn ,có Kim Thần Giáp bảo vệ ta mới an tâm  được ,nếu được Thần chủ ấn ký chẳng phải tiền đồ sáng lạng sao?…

-Chẳng phải Hào Nghễ là Kim Long hay sao?ưu mạnh nhất tộc rồng,nhất tứ hải còn gì? Có gì mà qua được kim long chứ? Sao phải cần Kim Thần Giáp làm gì?

-Muội chỉ lo tiền đồ sau này của Nghễ nhi thôi...bít rằng nó là kim long ,nhưng tính nó háu thắng,thích làm theo ý mình,k nghe ai suy nghĩ làm càng ,muội sợ gây ra chuyện không hay ,Kim Thần giáp không chỉ để bảo vệ mà còn giúp gia tăng thần lực,có thể bảo hộ nó muội cũng yên tâm phần nào...-Tuệ Miễu thúc thích rơi lệ.

-Hoàng huynh ...muội mượn chỉ 1000 năm thôi,Nghễ nhi tu học xong rồi nhất định ta sẽ trả lại -Ánh mắt van xin Tuệ Miễu nói.

 -Kim Thần Giáp xưa là pháp khí của Tổ thần Tôn phượng hoàng truyền lại, đã cùng người dẹp loạn nội chiến ,ngoại chiến khắp tam giới,oai phong lẩm liệt,nay tam giới yên bình,cũng không còn dùng tới nữa,nhưng nó là thần khí Phượng Tộc ,không thể dùng vào việc riêng được …-Tôn Hoàng lắc đầu từ chối.

 Tuệ Miễu bít sẽ khó mà thuyết phục được Tôn Hoàng nên nhỏ giọng thúc thích khôn khéo thuyết phục.

 -Huynh thấy đó,đợt tuyển tinh linh lần này có rất nhiều con cháu của  các Thần tộc lớn trong tam giới,đa phần trước giờ đều bị sự uy danh của Kim Long tộc lấn áp,nghĩ thử xem ..tất nhiên trưởng bối sẽ nghĩ đến thời cuộc ,e dè nể trọng không dám gây sự ...nhưng cháu con của họ có vậy không?ngựa non háu đá..,huynh nghĩ chúng sẽ không gây chuyện sao? Hào Nghễ xưa giờ tính khí kêu ngạo  ít nhìu gì cũng đắc tội với họ liệu họ sẽ bỏ qua..?lần này có Tố Kỳ nữa,tỷ đệ nó lại thân thiết trước giờ muội lại sợ liên lụy đến con bé..có thần giáp Nghễ Nhi có thể bảo vệ nó bảo vệ được cho Tố Kỳ ,thật ra muội chỉ muốn hai đứa có thể yên ổn tu luyện,thành tài suôn sẻ để kế thừa hoàng vị thôi....Nghễ Nhi thật làm muội khó xử với huynh,nhưng bít sao giờ…con hư tại mẹ…muội quá nuông chiều nó…

Tỏ vẻ dằn vặt ,bất mãn Tuệ Miễu rơi lệ.Tôn Hoàng châu mài im lặng thở dài…vẻ mặt người toát vẻ lo lắng. 

-Thôi được rồi ,nhưng nói với Hào Nghễ đừng vì có thần giáp mà coi thường ,kiêu ngạo làm càng,vạn vật đều có tương sinh ,tương khắc,nếu không hậu quả sẽ khó lường .

-Thần muội xin nghe,đa tạ hoàng huynh,đa tạ hoàng huynh!.-Tuệ Miễu mở cờ trong bụng, vui mừng chắp tay cúi đầu .

-Tố kỳ ,tham kiến cô cô,cô cô đến k báo trước Tố nhi kịp đón tiếp ạ?

-A,Tố nhi của ta...lâu rồi không gặp ,cô cô nhớ con lắm,ngày lớn ngày cang xinh đẹp thế này,nào lại đây,cô cô xem.

-Cô cô có quà cho con ,đây là ngọc Nhan Nhiên,mang vào người da dẻ mịn màng ,thơm thoa,xinh đẹp,thanh lọc tạp khí rất tốt với nữ nhi đấy.

-Đa tạ cô cô,lâu rồi không gặp, cô cô vẫn trẻ trung xinh đẹp như ngày nào , đúng là không hổ danh đệ nhất mỹ nhân phượng tộc mà.

-Huynh xem,con bé này càng lớn càng biết cách lấy lòng người khác thật chứ.À, Tố kỳ đợt tuyển tiên linh này nghe nói con cũng được chọn?con chuẩn bị tới đâu rồi?

-Dạ cô cô,nhờ hồng phúc của phụ hoàng nên Tố kỳ cũng được tham học,con cũng chuẩn bị mọi thứ tốt nhất rồi ạ.

-Tốt quá ,đến lúc đó con và Nghễ nhi phải đùm bọc lẫn nhau đó có bít k ,có con nhắc nhở nó ta cũng đỡ lo…

-Cô cô yên tâm ,Tố kỳ nhất định chăm sóc cho đệ đệ thật tốt ạ.

-Ngoan . Ta cảm ơn con.

... Với vẻ mặt mãn nguyện,cầm trên tay Thần giáp Tuệ Miễu từ biệt rồi trở về.

    Đi nửa đường,thì một luồn hắc khí xuất hiện xoẹt ngang qua ,như nhận ra điều gì,Tuệ Miễu sắc mặt biến đổi đáp xuống rừng trúcTúc Sơn phía tây giáp với núi Long Tầm,trước mặt là một hắc y nhân đeo mặt nạ đang đứng đợi,xung quanh tỏa ra tà khí bí ẩn.

-Mãn Hắc Xà đã bị giết...không bắt được bạch Khổng tước ,giờ ngươi tính sao đây..!-buông giọng trầm rợn người,hắc y nhân nói.

-không thể nào..chỉ là con khổng tước nhỏ bé,làm sao có thể giết được Mãn Xà chứ.?chuyện này nhất định có uẩn khúc ,ta sẽ điều tra lại ...!

-Bao nhiêu năm nay khó khăn lắm mới xuất hiện được một bạch khổng tước,lần này mà không thành công nữa thì tương lai con trai ngươi ở Thần giới ta không đảm bảo nữa-Hắc y nhân dằn giọng.

-Ngươi yên tâm ,ta sẽ lo chu toàn,giao ước của ta và ngươi vẫn không đổi,sau này thành hoàng cơ nghiệp mong ngươi sẽ không quên .

-hưmm..ngươi tự mà lo liệu lấy...-Nói xong hắc y nhân hóa thành một khói đen bay mất để lại Tuệ Miễu với vẻ mặt tối sầm lại…

   ....Rừng Linh Điểu(Phượng tộc)

 Bạch Hỉ thần thái có chút căn thẳng ,tập trung dụng phép ,lơ lửng trên không luyện quạt Phong Linh ,thuật Phong Lữ làm quạt xoay vòng,gió Trường Phong bắt đầu nổi lên ,lá cây xung quanh bay tung tóe, gió càng lúc càng mạnh thì bỗng đâu có một luồn pháp thuật bay đến nhắm thẳng vào Bạch Hỉ ,Bạch Hỉ phản ứng không kịp, vội vã dùng phép tránh làm mọi thứ đảo lộn,rối tung,quạt bị  rơi xuống đất gãy thành 2 khúc.Đáp xuống với vẻ mặt thất vọng Bạch Hỉ nổi giận.Thì ra là Tố Kỳ  đang cố tình gây chuyện.

-Các người làm gì vậy !Rõ ràng là muốn gây sự mà!

-Nơi này là rừng Linh Điểu thuộc cung Phượng Miên ,không  phải là nơi để một con khổng tước thấp kém như ngươi  muốn đến là đến được ! Thật là không biết thân phận mà! -Tiểu Tuyền a hoàn của Tố kỳ vẻ mặt kiêu căng thách thức nói.

Ánh mắt xem thường Tố Kỳ liếc nhìn Bạch Hỉ chỉ tay:

- Ngươi  ra khỏi đây mau!.Linh Điểu là thánh địa của phượng tộc,một con bạch khổng tước tầm thường mà cũng dám đặt chân đến!

-Ta vốn không muốn gây sự với các người,không biết tự bao giờ lại có luật rừng Linh Điểu cấm không cho khổng tước đến,hay cho câu Tôn Hoàng phượng tộc thương dân như con,cùng chung một nhà,không phân không biệt quân thần.công  chúa phượng tộc như vậy liệu có hổ thẹn với thánh dụ của Tôn Hoàng quá k?-Bạch Hỉ vẻ mặt kiên định đáp trả.

-Thật  láo xượt mà ! Đúng là kẻ không có cha mẹ dạy dỗ ,cũng đáng đời ngươi lắm,hạng người như ngươi mà cũng có tư cách chấn vấn ta? đồ điêu dân thấp hèn!

-Ta k cha k mẹ nhưng trời thương  cho ta gặp được bà bà với Tôn Thần Triết Vũ hết mực thương iu ta ,còn công chúa thật tiếc cho Tôn hoàng cả đời công chính liêm minh lại sinh ra môt  kẻ kiêu căng hống hách,ngạo mạn,nếu sau này kế thừa hoàng vị chẳng phải bách tính lại lầm tham , muôn ngàn khổ sở hay sao? Thật đúng là bi thương mà!Không xứng đáng !-Bạch Hỉ bướng bỉnh thẳng giọng nói.

-Ngươi!...ta không xứng!k lẽ ngươi xứng!...-Tố kỳ tím người nổi giận vung roi Tầm Gai thẳng vào Bạch Hỉ,Bạch Hỉ bay lên xoay người né kịp.Hai người giằng co đánh nhau làm cả rừng Linh Điểu xáo động,vì mới bị thương xong căn nguyên chưa hồi phục nên Bạch Hỉ k cẩn thận trúng một chưởng của Tố kỳ,ngã xuống đất ,nôn ra chút máu..

-Hôm nay ...để ta xem ngươi còn mạng để láo xược hay k ..!-Tố kỳ ngạo mạng chuẩn bị vung roi thì có một thanh kiếm bay tới chắn ngang roi Tầm Gai lại ,một luồn sức mạnh phóng ra làm Tố kỳ ngã nhào ra phía sau.Vừa hay Tôn thần Triết Vũ xuất hiện ứng cứu,lão nhíu mày nhìn Bạch Hỉ rồi quay sang Tố kỳ.

-Thật k bít tiểu nha đầu nhà ta đắc tội gì với công chúa mà khiến công chúa lại nổi giận như vậy?

 Một chút hơi e dè Tố Kỳ nhìn Triết Vũ hạ giọng nói.

-Cô ta hỗn láo với ta,nói ta k xứng làm đế cơ phượng tộc...ta tức giận ,vậy nên…

-ah...công chúa thông cảm bỏ qua cho,tiểu Hỉ tuổi còn nhỏ ,có chút bướng bỉnh nên k bít phép tắc ,công chúa là trưởng bối anh minh k lẽ lại muốn chấp nhất với hạ bối như vậy?

-Ta...- vẻ mặt ngập ngừng ,có chút lúng túng,Tố Kỳ nghẹn giọng,từ nhỏ Tố Kỳ rất ngưỡng mộ Tôn thần,ao ước được một lần bái sư học đạo ngài .

 Triết Vũ chân thân là một lão bạch phượng hoàng đạo hạnh hàng vạn năm, vốn tài giỏi,công chính liêm minh,uy nghi xuất chúng,tinh thông thuật pháp , là kỳ tài hiếm có,thuở thiếu thời ông từng chu du khắp tam giới,cứu độ chúng sanh,tạo không ít tiếng lành, được tứ hải bát hoang kể cả Thần tộc cũng phải một phần kính nể.Tôn hoàng Chân Quyết nhìu lần thỉnh cầu người về làm quân sư phò trợ nhưng đều bị từ chối,cả đời k nhận đệ tử ,nhưng chỉ ưu ái duy nhất một mình Bạch Hỉ,chính vì thế mà tạo ra sự mâu thuẫn,đố kỵ giữa Tố Kỳ và Bạch Hỉ từ lúc nhỏ.

-Tố Nhi !xảy ra chuyện gì mà náo loạn cả rừng Linh Điểu vậy!- Tôn hoàng Chân Quyết xuất hiện dằn giọng hỏi.

-Thì ra là Tôn thần Triết Vũ.k bít có chuyện gì mà Tôn Thần đến đây ?

-Tham kiến Tôn hoàng.Ta chỉ tình cờ đi ngang đây thấy bọn trẻ đang đánh nhau,nên đến để can ngăn ấy mà.

-Đánh nhau?Tố Kỳ ,chuyện này là sao?ánh mắt dò xét Tôn hoàng hỏi.

-Con khổng tước đó xúc phạm Tố nhi ,nên con có cải vã mới xảy ra chuyện…

-Rõ ràng là ngươi kiếm chuyện trước!làm hỏng quạt Phong Linh của ta,đuổi ta ra khỏi Linh Điểu, bảo ta k cha k mẹ,còn muốn lấy mạng ta nữa,bây giờ còn ngụy biện.!Bạch Hỉ tức giận.

-Được rồi!,Bạch Hỉ !.Triết vũ ra hiệu .

-Ra là vậy,Tố Nhi từ nhỏ được nuông chiều ,nên tính tình ương ngạnh, thành ra như vậy ,ta sẽ về dạy dỗ lại nó nghiêm khắc,mong tôn thần và tiểu khổng tước sẽ k chấp nhất-Tôn Thần nhẹ giọng nói.

-Tôn Hoàng anh minh,một phần cũng do tiểu Hỉ bướng bỉnh k biết phép tắc mà ra ,Triết Vũ thay mặt tạ lỗi với công chúa.-Triết Vũ cúi đầu.

-Tiểu Tuyền!đưa công chúa về ! Đến tháp Đồ Yêu sám hối!k có lệnh của ta k được phép ra ngoài!-Tôn Hoàng mạnh giọng ra lệnh.

-Phụ hoàng !phụ hoàng!người...người nghe bọn họ...người nở lòng nào nhốt Tố nhi ở tháp Đồ Yêu  chứ..?!Ở đó lạnh lẽo..,tối tăm,còn có yêu khí nữa..Người đúng là không thương Tố Nhi mà...!-Tố kỳ nức nở.

-Con nên ở đó sám hối! chừng nào nhìn ra đc lỗi lầm của mình thì mới được ra!sau này cả phượng tộc do con gánh vác!,mà giờ cư xử lỗ mãn,tùy tiện như vậy!thì tương lai sau này sẽ như thế nào đây! đi mau!-Tôn hoàng kiên định dằn giọng.

Ánh mắt căm phẫn nhìn phụ hoàng,Tố kỳ trong lòng không phục rời đi,một ngọn lửa thù hận trong lòng cháy lên,"Bạch Hỉ...thù này ta nhất định ta sẽ trả ngươi,nếu k ta không còn là Chân Tố Kỳ nữa!"

  Nhìn theo bóng lưng của Tố kỳ,Tôn hoàng lắc đầu thở dài..."từ nhỏ đã k có mẹ bên cạnh,là ta đã quá nuông chiều nó r..."

...Vân Điểu cốc…

  Lấy một ít thuốc trị thương  đưa cho Bạch Hỉ,lão Triết ký đầu nàng .

-Lần sau gây chuyện nữa thì đừng trách ta.Chân Tố Kỳ xưa giờ là người như thế nào chẳng lẽ con không bít,ta không đến kịp thì chắc đã mất mạng dưới roi Tầm Gai của nó rồi! Từ nay về sau,con k được bước ra khỏi Vân cốc nửa bước ,nếu k ta sẽ đánh gãy cánh con đấy!sau này ở đây chuyên tâm tu luyện đi,có nghe k!

-Bạch Hỉ biết lỗi rồi...con đến Linh Điểu chỉ muốn luyện quạt Phong Linh ...ở đó có nhiều linh khí ,còn có gió Trường Phong nữa thuận lợi việc luyện thuật Phong lữ...con đâu ngờ xảy ra chuyện như vậy…

  -Ta đã nói con rồi,cần tập trung tu luyện vào chân tâm khí ,nguyên khí  định thì ắt sẽ tự nhiên sinh linh tức,con vì quá nôn nóng ,cứ nghĩ linh tức bên ngoài là nhân yếu quan trọng tất cả mà quên đi là linh tức định từ nguyên tâm mới đúng là chân quả của căn nguyên ,muốn đc như vậy phải có thời gian luyện tập,k phải một ngày một bữa mà nôn nóng đc,con bít k!..

-Bạch Hỉ xin lãnh giáo ...đa tạ người ạ...-Bạch Hỉ rón rén khẽ giọng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play