“Ờ, anh à, em nghĩ thằng Ri làm việc không nổi nữa đâu.” Kỹ sư ở công trường quay lại nói với giám đốc của mình, tỏ vẻ như mách nhưng sắc mặt mỗi một người đều không thể nhịn cười được.
“Tại sao thế?” Người có thâm niên nhất tại công trường quay sang nhìn theo nhiều kỹ sư vốn đứng thành nhóm nhìn Pariwat.
“Ơi, thằng Pai, mấy đứa giúp đi khều thằng Ri một chút xem. Bảo nó hãy thôi đứng mỉm cười với cọc trụ đi, xấu hổ với nhân công.”
Pethai bước đến chỗ nguồn gốc vấn đề, và chỉ việc anh đến khều mà không cần nói gì thì Pariwat dường như đã có ý thức. Dù cho điều chỉnh sắc mặt trông cho nghiêm nghị như cũ nhưng mọi chuyện cũng đã trễ vì mọi người đều cùng nhau nhịn cười khi thấy anh ngẩn ngơ như thế, chỉ có thể đồng lòng kết luận rằng ‘tình trạng nặng’.
Thời gian nghỉ có hạn trong ngày, anh gần như không nói gì nhiều với cô. Mọi thứ đều kết thúc cùng việc im lặng ôm nhau, bông đùa với nhau theo kiểu người yêu, còn nhớ rằng má cô đỏ phồng lên khi anh nhìn chăm chú gương mặt cô vốn áp trên ngực trong vòng ôm của anh.
Anh nói thẳng thắn với cô rằng muốn cô thả tóc khi ở cùng anh, vì thích ngắm cô trong dáng vẻ đó. Cô gật đầu đáp và không nói gì khi anh vuốt tóc cô chơi đùa, xem ra cô vẫn còn mắc cỡ anh rất nhiều.
« ⋅ʚ♡ɞ⋅ »
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT