Monwathu vội gọi tìm bố mẹ ngay khi xong công việc. Lịch trình làm việc buổi chiều rộn hết cả, cô bận đến mức không kịp gọi điện thoại để nói chuyện hẹn ăn cơm. Nhưng xem ra cả hai không sốt sắng gì, chỉ nói rằng cho cô nghỉ ngơi ở khách sạn cho thoải mái, cô bảo sẽ lái xe đến tìm ở resort thì không chịu. Thế thôi còn không đủ, người bố vốn từng toàn mắng cô lại đặc biệt tốt bụng, Monwathu chỉ có thể suy nghĩ lấy làm lạ.
Khi giải quyết xong công việc thì ngoảnh đi tìm Pariwat, anh hẳn đã quay về chỗ nghỉ cùng với những người khác trước cô rồi, nhưng tại sao vẫn còn nhân công đứng tụ lại.
“Chỗ đó có gì hay không?” Monwthu hỏi kỹ sư sắc mặt căng thẳng vốn đi ngang qua.
“Có khung thép rớt xuống, Ri đang giúp xem giùm.”
“Thế có bị làm sao không? Có cần tìm người khác đến giúp thêm không?” Cô nghĩ đến những kỹ sư khác vốn đã dần dần trở về chỗ nghỉ, phía dân dụng mà đủ có thể giúp được người khác chỉ có duy nhất Pariwat mà thôi.
“Vẫn chưa biết, phải đi xem xem chỗ nào rớt vì khung thép bị trượt ra đấy lại rớt xuống nước.”
“Ô, tệ thật.” Monwathu liền đốc chân đi xem tình hình, giữa các nón màu vàng đi lại loạn lên, người đội nón bảo hộ màu trắng duy nhất trong nhóm đi tới lui nhiều vòng để tìm điểm mà khung thép bị trượt ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play