Pariwat nằm nhìn trần nhà. Hai ba ngày qua anh chỉ làm việc và quay về đây ngủ. Ngôi nhà này trong resort dù cho chưa hoàn toàn xong hết mọi phần nhưng chỉ cần dùng để ngủ nghỉ lấy sức thôi là đủ. Nhiều lần suy nghĩ muốn bước về tìm người còn đang bệnh, nhưng đều phải đành lòng gắng gượng làm việc tiếp tục. Anh không biết rằng bản thân là người dễ dàng rung động đến thế từ khi nào, chỉ biết rằng vì điều gì và vì ai khiến anh trở nên như thế.
Thật ra thì ngày hôm đó nhân công ngã xuống từ mái không bị gì nghiêm trọng, nhưng phải đưa đi hồi phục ở trạm y tế. Nhưng khi anh quay về thì không biết đi đâu tiếp nên phải tìm nơi ngủ tạm thời. Nhưng lúc này xem ra có khi ở đây luôn cũng không chừng.
Hôm qua anh bàn bạc với mẹ thật lâu về chuyện kết hôn, thống nhất đồng ý nhiều điều nhiều chuyện. Dù bị phê bình nặng nề về chuyện anh bắt cóc cô đến đây, nhưng cuối cùng mẹ cũng chịu làm theo mọi điều anh xin. Việc còn lại chỉ là nói cho cô biết và hy vọng cô sẽ hiểu cho cảm giác của anh.
« ⋅ʚ♡ɞ⋅ »
Ailada cất quần áo đồ đạc vào chiếc va ly to. Dù cho mẹ Ri không nói gì nhưng cô biết rằng hẳn có rất nhiều câu hỏi về mối quan hệ giả tạo mà cô là người dựng nên mà con trai của bà không hề hay biết gì. Cách tốt nhất là mau trốn lúc này thì hơn.
“Ai, mình có chuyện muốn nói.” Ailada vốn đang mải mê với đồ đạc liền giật bắn người khi Buan bước đến tìm cô ở tận trong phòng mà không gõ cửa.
“Chuyện gì thế? Mình đang bận, xin chút thời gian được không?” Người ăn vữa nóng bụng* liền lắp ba lắp bắp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT