Tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài thật lâu. Khi không có tiếng đáp lại từ chủ nhân căn phòng, Monwathu đành phải hé mở vào trong vì chủ nhân phòng nói từ đầu rằng sẽ không khóa cửa. Cô đi vào là do người mà Pariwat hẹn đến đã đến đảo rồi, nên cô phải đến tìm người.
Bên trong phòng tối lờ mờ vì màn dày chắn ánh nắng từ bên ngoài. Khi lại gần thì biết rằng Pariwat vẫn đang ngủ trên giường. Hơi thở đều đều khiến cô biết rằng anh ngủ say, hẳn là rất mệt, càng nhìn thì càng thấy tội lỗi khi hôm nay đến làm việc trễ, đến mức anh phải trực ca dài đến tận 24 tiếng.
“Anh Ri.” Monwathu ngừng lại đứng bên cạnh giường, cố gắng gọi không quá nhẹ hay quá to, nhưng vẫn không có dấu hiệu anh sẽ tỉnh, hay là phải lắc người anh? Cô suy nghĩ không chắc chắn, cuối cùng vươn tay ra lắc nhẹ cánh tay anh.
“Anh Ri, tỉnh dậy.” Cô phát ra tiếng gọi anh không to hơn là thì thầm, ánh mắt không thể không nhìn một cách xem xét. Gương mặt vùi vào chiếc gối to đấy có hình quả trứng, có chút đường viền hàm dưới. Mày rậm trái ngược với làn da trắng trẻo và đôi môi màu cam nhạt. Chính là điều này hút mắt cô từ lần đầu tiên gặp mặt, hôm đó và hôm nay cô gần như không thấy sự khác biệt nào, ngoại trừ thân hình anh to cao và dày lên cùng cơ bắp nhiều hơn trước. Monwathu không thể không lấy làm lạ, tại sao khi nhìn lâu rồi thì trái tim lại đập mạnh cũng không biết.
“Ừm.” Giọng trầm nghe ngái ngủ trong bóng tối, khi tay của cô vươn chạm vào bắp tay để đánh thức.
Khi thấy anh mở mắt dậy, Monwathu liền lùi lại để duy trì khoảng cách như cũ nhưng lần này anh không để cô làm như thế. Chủ nhân gương mặt mà cô vừa ngắm nhìn không mấy giây trước vươn ra bắt lấy cánh tay cô ngay tức khắc và níu lại.
“Khoan đã, vội đi đâu?” Anh chỉ lên tiếng thì thầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT