Sự im lặng luôn là người bạn tốt nhất trong lúc đau khổ. Dù đã có thể dằn lòng về chuyện tình yêu đã qua nhưng điều nghe thấy được đấy vẫn quá nhanh đối với cô để có thể mỉm cười đón nhận mà không cảm thấy gì.
Chỉ chợp mắt được một thoáng thôi, thời gian còn lại Monwathu dùng nằm suy nghĩ lung tung. Đến chiều thì Monwathu quyết định tắm rửa thay đồ, định đi dạo trong khu làng một lúc cho thoải mái tâm tình rồi sẽ quay lại làm việc vào buổi tối.
“Cô Mon định đi đâu?” Athit vốn nên đi lòng vòng kiểm tra sự ngăn nắp quanh đảo quay về ngồi canh chừng cô ở trước nhà. Dáng vẻ bước đến chắn trước mặt cô dù cho cung kính nhưng nó trông lạ hơn mọi ngày.
“Định ghé qua làng một chút.”
“Có nói trước với cậu Ri chưa ạ?”
Monwathu nhướn mày thắc mắc, Athit có thái độ gấp gáp kỳ lạ. Chỉ việc cô ra khỏi nhà thôi thì đã vội quay sang tìm đàn em còn lại đi liên lạc với cậu chủ. Một lúc sau thì quay lại, cô đoán rằng người đang kiểm soát công việc ở công trường đã cho phép rồi.
“Đi thôi cô Mon, để chúng tôi đi cùng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play