Trong phòng, âm thanh máy điều hòa cũ kỹ vang lên cạch cạch, còn có tiếng động của máy sưởi đang thổi hơi ấm cho Thẩm Dữ Hàm mới vừa thay bộ quần áo khác.
Đan Kỳ Hoàn không nhờ người khác mà tự mình đỡ Thẩm Dữ Hàm từ trên núi đến chỗ xe cứu hộ, bước đi như bay, rõ ràng mà trên mặt đất đầy bùn mà giống như đi trên đường nhựa vậy, sau khi lên xe thì trực tiếp chở bọn họ về nhà khách, trên đường trở về, Đan Kỳ Hoàn dặn trợ lý Khúc trả phí cao mời bác sĩ chỉnh hình đến thôn Lương Thủy, hắn không quá tin tưởng trình độ bác sĩ trong thôn, vẫn nên tìm đến bác sĩ chuyên nghiệp.
Trên mặt bàn là một chén canh gừng màu nâu nhạt còn tỏa ra hơi nóng, là do một chị dâu trong thôn nấu xong đưa đến cho bọn họ uống, uống xong chỉ thấy mỗi một vị cay, hoàn toàn không phải loại nước có hậu ngọt, mà là mùi gừng nguyên bản.
Bả vai Thẩm Dữ Hàm vừa sưng vừa đỏ, hiện tại không thể động đậy, Đan Kỳ Hoàn quyết định xé rách bộ đồ mà y đang mặc cho nhanh, dẫn y vào phòng tắm tắm nước nóng, lúc này y đã tắm xong, cả người được hơi nóng hung cho ấm áp.
Y ngồi ở trên giường tùy ý để Đan Kỳ Hoàn làm này làm kia, nếu không phải toàn thân Thẩm Dữ Hàm đang ướt, sợ y bị cảm thì Đan Kỳ Hoàn đã chở thẳng đi đến bệnh viện luôn rồi, không cần phải chờ thêm nửa tiếng.
Đan Kỳ Hoàn bưng chén canh gừng đến ngồi kế bên cạnh y: “Uống canh gừng để phòng cảm.” Hắn bưng chén canh đến gần miệng Thẩm Dữ Hàm, sợ y bị nóng lại thay y thổi thổi.
Thẩm Dữ Hàm nhắc nhở hắn: “Canh gừng để nguội không có tác dụng, phải uống khi còn nóng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT