Ai cũng không lường trước được Thẩm Dữ Hàm bởi vì ngâm nước nóng quá lâu mà muốn ngất xỉu tới nơi.
Nếu Đan Kỳ Hoàn không trở về kịp lúc, hậu quả không dám tưởng tượng, bây giờ nghĩ lại vẫn còn thấy sợ.
Trong lúc y còn đang mơ mơ màng màng thì Đan Kỳ Hoàn đã mặc đồ vào, từ đáy lòng hy vọng lúc Thẩm Dữ Hàm tỉnh lại đừng nhớ đến chuyện này, không có gì khác, chỉ thấy xấu hổ.
30p sau Thẩm Dữ Hàm mới khôi phục hoàn toàn, đầu óc bắt đầu khôi phục tác dụng.
Nửa khuôn mặt y còn ở trong chăn, khuôn mặt bị nước hung đến hồng hồng cọ qua cọ lại, giống như con tôm nhỏ bị luộc chín, Đan Kỳ Hoàn còn lột đồ y sạch sẽ, chưa kịp mặc đồ lại.
Đan Kỳ Hoàn mặc quần áo xong lại là nhân mô cẩu dạng, là ông xã đứng đắn quy củ mà Thẩm Dữ Hàm hay thấy, phảng phất giống như người không mặc quần áo lúc nãy không tồn tại.
Đan Kỳ Hoàn dùng mu bàn tay chạm nhẹ vào mặt Thẩm Dữ Hàm: “Sao lai nóng như vậy? Có phải do lúc nãy em bị đông lạnh không? Đầu còn choáng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT