1.

Kết thúc một ngày quay phim, tôi vui vẻ ngồi trên xe về khách sạn, lướt mạng xã hội.

Kết quả điều thứ nhất chính là của giáo sư Lâm.

[Hai học sinh giỏi nhất đều đi diễn! không một ai làm thí nghiệm! Tức giận]

Tôi có chút chột dạ sờ sờ mũi, với lương tâm cắn rứt tôi gửi cho lão Lâm một biểu tình chim cánh cụt nhỏ ngã sấp xuống.

Không lâu sau, Trì Diệp Minh cũng lướt qua cái này, hắn học tôi, cũng trả lời biểu tình ngã sấp xuống của chim cánh cụt nhỏ.

Tôi trợn mắt không nói nên lời.

Tôi và Trì Diệp Minh đều thông qua cuộc thi vật lý mà vào đại học Bắc Kinh.

Chúng tôi để ý nhau từ những ngày đầu tập huấn cho đội tỉnh và ăn miếng trả miếng cho đến phút cuối cùng.

Tuy nhiên, chúng tôi đã giành được huy chương vàng vào năm thứ hai trung học và không có việc gì làm sau khi được đề cử, cho nên tôi và Trì Diệp Minh cùng nhau tham gia không ít hoạt động vật lý.

Sau khi vào đại học Bắc Đại thì vẫn là cùng một giáo sư dẫn chúng tôi đi, cũng coi như là bạn tốt.

Sau đó hắn khai quật sở thích ca hát, tôi khai quật sở thích diễn xuất, thừa dịp nghỉ hè đều đi làm nghề phụ.

Nhưng mà địa vị của chúng tôi trong giới giải trí có thể nói là khác nhau một trời một vực, hắn là thiên tài đỉnh lưu Rapper, tôi là nữ minh tinh Hắc Hồng, cá lọt lưới của chín năm giáo dục.

Nửa năm trước không biết hắn xảy ra chuyện gì, đột nhiên nhất định phải tiến quân vào giới diễn xuất, còn nhất định phải hợp tác với tôi.

“Tôi mặc kệ, cậu là đàn em của tôi, cậu nhất định phải chiếu cố tôi!"

Trì Diệp Minh không nói đạo lý.

“Tôi là đàn chị!"

Đầu tôi toàn vết đen.

Năm đó thi đấu vật lý, rõ ràng tôi mới là người đứng đầu cả nước!

"Ngoài ra, với mức độ nổi tiếng của tôi và nhân duyên với công chúng kém như vậy, cậu sẽ bị mắng chết vì hợp tác với tôi!"

Trì Diệp Minh nhíu mày:

"Chuyện cậu không tham gia thi tốt nghiệp trung học, vì sao cậu không làm sáng tỏ một chút?”

Tôi nhún nhún vai:

"Công ty không cho, họ nói với tôi là tôi thích hợp đi theo con đường mỹ nhân ngu ngốc.”

"Nhưng cũng may hợp đồng sắp hết hạn, tôi không định gia hạn hợp đồng, cảm giác giới giải trí vẫn không thích hợp với tôi."

Tôi nhỏ giọng nói.

“Với cả, luận văn của tôi mà còn kéo dài nữa thì lão Lâm sẽ tức chết mất!”

2.

Sáng sớm hôm sau, tôi chưa tỉnh ngủ đã phải ngồi lên xe, vẻ mặt oán khí trên đường đi tham gia phỏng vấn.

Tiểu trợ lý của tôi đột nhiên sốt ruột quay đầu lại:

"Chị Tống, chị mau xem hot search!! Xong rồi xong rồi xong rồi, huhuhu!”

Tôi đầu đầy dấu chấm hỏi mở weibo ra, phát hiện trên hot search đều treo tên Kiều An Triệt.

Khoa Vật lý Bắc Đại Kiều An Triệt.

# Thiếu nữ thiên tài học giỏi

#Kiều An Triệt áo gi lê lại rớt một tầng

#Bắc Đại giáo sư: Học sinh đều đi diễn 【 khóc 】

#Chị Kiều trâu bò.

Ở phía trên ăn một vòng dưa, tôi đã hiểu ra toàn bộ câu chuyện.

Tối hôm qua không biết là ai, chụp ảnh màn hình của lão Lâm đăng lên mạng bạn bè.

[Hai học sinh giỏi nhất đều đi diễn! Không một ai làm thí nghiệm! Tức giận!]

Người nọ có thể không có bạn tốt của tôi, phía dưới chỉ có thể nhìn thấy Trì Diệp Minh bình luận một con chim cánh cụt nhỏ ngã sấp xuống.

Lão Lâm nói chuyện khôi hài, sinh ra sự tương phản mãnh liệt với thân phận giáo sư khoa vật lý Bắc Đại.

Hơn nữa Trì Diệp Minh vốn đã vô cùng nổi tiếng, tối hôm qua liền thẳng tiếng một phen, lên hot search.

Có không ít tài khoản marketing đều cắt ra video.

[Rapper độc ác đối mặt với những người khác: lấy trời lấy đất lấy không khí.]

[Rapper độc mồm độc miệng đối mặt với giáo viên của mình: Chim cánh cụt nhỏ ngã sấp xuống.]

Khu bình luận phía dưới đều là một mảnh vui vẻ.

Cũng có không ít người đều cảm thấy nghi ngờ.

Bởi vì trong giới giải trí, công chúng chỉ biết có một mình Trì Diệp Minh.

Nhưng giáo sư Lâm nói là "hai sinh viên", vậy diễn viên kia là ai?

Chỉ chốc lát sau, không biết có phải trùng hợp hay không, Kiều An Triệt đăng weibo.

"Mặc dù tôi và đàn anh rất chăm chỉ diễn xuất nhưng chúng tôi luôn có cảm giác như đang bị giáo viên bắt quả tang vì làm không tốt công việc của mình..."

Ảnh chụp là cô ta chu mỏ tự chụp ở đoàn làm phim, trên bàn lộ ra một góc tạp chí vật lý học.

Toàn mạng nhất thời sôi trào.

[Thì ra là chị Kiều!]

[Chết tiệt, đây không phải là đang công khai thừa nhận sao!]

[Triệt Bảo của tôi thật sự lợi hại!]

[Tôi biết chị Kiều tôi tuyệt vời, nhưng không nghĩ tới lại tuyệt vời như vậy!]

[Làm sao có thể có nữ kỹ sư vừa xinh đẹp vừa thông minh như vậy chứ? A a, tôi quỳ trước chị Kiều!]

Tôi:?

Không phải, tôi từ khi nào thì có thêm một đàn em vậy?

Tiểu trợ lý ngồi phía trước của tôi còn đang gào thét:

"Huhuhu Tống tỷ, hôm nay phỏng vấn, cô ta khẳng định lại muốn giẫm lên chị rồi!”

“Vì sao đối thủ của chúng ta mạnh như vậy chứ, huhuhu!”

Kiều An Triệt là học sinh giỏi nổi tiếng trong giới giải trí, hơn nữa bởi vì con đường diễn xuất của chúng tôi gần giống nhau, nên luôn bị người ta so sánh về phương diện học tập.

Tuy rằng diễn xuất, tướng mạo của tôi đều hơn một chút, nhưng về phương diện học tập, fan của tôi có thể nói nghẹn khuất muốn chết.

Bởi vì tôi từng tự mình thừa nhận "không tham gia thi tốt nghiệp trung học", và còn bị mang tiếng là kẻ ngu ngốc, luôn tìm niềm vui cho bản thân.

"Tống Thù Diệu ngu ngốc, nhưng thực sự xinh đẹp" là đánh giá của cư dân mạng đối với tôi.

Tôi chỉ có thể lắc đầu, thở dài một tiếng.

Từ nhỏ tôi đã được khen là thiên tài vật lý, ngoại trừ lúc tập huấn đội tỉnh cơ bản đều đánh ngang tay với Trì Diệp Minh, thì hầu như tôi vẫn luôn đứng đầu.

So với đầu óc, ngoại hình của tôi quả thực không đáng nhắc tới, bị đánh giá là "ngu ngốc nhưng xinh đẹp" vẫn là lần đầu tiên.

3.

Khi đến địa điểm phỏng vấn, tôi, người chỉ được mới tới để so sánh với Kiều An Triệt đương nhiên không có vai trò gì quá quan trọng, nên tôi được sắp xếp vào trong góc.

Sau khi phát sóng trực tiếp, tổ tiết mục quả nhiên là người đầu tiên nhắc tới hot search tối hôm qua.

“An Triệt, cô thấy thế nào về bài đăng tối qua của giáo sư Lâm của Bắc Đại?"

Người đẹp dẫn chương trình cười hỏi.

Kiều An Triệt phồng má, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ.

“Sao lại trở nên nổi tiếng như vậy chứ, tôi không cần mặt mũi nữa sao!”

"Tôi sẽ cân bằng tốt thời gian diễn và thời gian nghiên cứu, sẽ không để 2 việc đó gây trở ngại nha!"

Màn đạn trong nháy mắt nổ tung.

[Triệt Bảo của chúng ta quả thực là nữ chính trong tiểu thuyết, trời ạ!]

[Tôi biết tôi là NPC mà!]

[Thì ra em gái đoàn sủng của các đàn anh khoa vật lý Bắc Đại chính là An Triệt!]

Tôi:?

Đầu tiên, là đàn chị. Tiếp theo, là ĐÀN CHỊ.

Cuối cùng, khoa vật lý tuy rằng tỉ lệ nam nữ không đều, nhưng chỉ nói sinh viên giáo sư Lâm dẫn dắt, ngoại trừ tôi ra còn có hai nữ sinh.

Cũng không khoa trương đến mức toàn khoa chỉ có một nữ sinh, sau đó mọi người cưng chiều chứ?

Đây là văn học đoàn sủng kiều thê hoang đường gì vậy?

Mà màn đạn lại có người chú ý tới biểu tình không đúng của tôi.

[Vẻ mặt Tống Thù Diệu như nào kia? Ghen tị với chị Kiều của chúng tôi?]

[Tôi thấy cũng bình thường, cô ấy là một người chưa từng thi đại học, nhìn Triệt Bảo lợi hại nên ghen tị thôi!]

[Chương trình này gọi Tống Thù Diệu đến làm gì? Làm tổ đối chiếu với Kiều An Triệt sao? Có lẽ cô hơi xấu hổ.]

[Thật ghê tởm, không thể gặp người khác được rồi, lòng ghen tị đừng quá nặng.]

[ Tại sao Tống Thù Diệu không ghen tị với Trì Diệp Minh? ]

Nếu bây giờ có thể phát biểu cảm xúc, tôi thật sự rất muốn phát biểu cảm xúc không nói gì của một đứa trẻ ngoại quốc.

Điên rồi, điên hết rồi.

[Tôi nghe nói khoa vật lý của Bắc Đại có một nữ học giả đã giành được giải nhất cuộc thi vật lý cấp quốc gia!! Chẳng lẽ là chị Kiều?]

[Số một toàn quốc!! Trời ạ, chị Kiều, chị là thần của em!]

[Kiều An Triệt, ngươi còn có bao nhiêu kinh hỉ mà trẫm không biết!]

MC tinh mắt phát hiện màn đạn này:

"An Triệt, tôi thấy trên màn đạn vừa rồi có người nói cô là người đứng đầu cuộc thi đấu vật lý toàn quốc?! Có đúng như vậy không?”

Kiều An Triệt ngại ngùng cười cười, trong mắt lộ vẻ lạnh nhạt:

"Vinh dự trong quá khứ đối với tôi đã không còn quan trọng, tiếp theo tôi sẽ rèn luyện diễn xuất thật tốt.”

[Kiều tỷ trâu bò!]

[Thuyền đã vượt vạn núi*!]

*Câu “thuyền đã vượt vạn núi” nghĩa đen là con thuyền đã vượt qua bao khó khăn trong hành trình, vượt qua nhiều ngọn núi, thực chất nó mô tả những thử thách, khó khăn đa dạng mà con người phải đối mặt trong cuộc sống. và sự chăm chỉ, Với sự kiên trì, cuối cùng anh đã vượt qua được những khó khăn này và đạt đến một tầm cao mới trong cuộc sống. Câu này nhấn mạnh tính chủ động chủ quan của con người, tiềm năng to lớn và lòng dũng cảm mà họ có thể thể hiện khi gặp nghịch cảnh.

Lúc này chẳng biết tại sao, một số ngôn luận khác lại nổi lên trong màn đạn thổi phồng Kiều An Triệt.

[Không ai cảm thấy Kiều An Triệt và Trì Diệp Minh rất xứng đôi sao? Nghe nói Trì Diệp Minh là người đứng thứ 2 cuộc thi vật lý toàn quốc lần đó!]

[Thiếu nữ thiên tài thanh thuần mềm mại x Rapper đỉnh lưu kiêu ngạo, độc mồm độc miệng, tôi sẽ không nói tôi phát điên rồi đâuu! 】

[Woo woo woo, tôi giơ cờ lớn cho Minh Triệt!! CP Minh Triệt là thật!]

[Không phải Trì Diệp Minh thầm mến Triệt Bảo chúng ta, sau đó cố ý khống chế bảy điểm, để Kiều An Triệt thi hạng nhất chứ, woo woo woo!]

[Ôi, chúa ơi, vì yêu em cho nên để cho em càng trở nên chói mắt, đây là tình tiết tiểu thuyết gì đây!]

Kiều An Triệt cũng nhìn thấy màn đạn này, cô ta suy tư một lát, nói:

"Hình như đàn anh vẫn luôn lợi hại hơn tôi một chút... Cuối cùng không biết vì sao..."

Cô ta không nói thêm gì nữa.

Màn đạn trực tiếp nổ tung, fan CP đều cắn điên rồi.

[Trì Diệp Minh thật là có cái đầu yêu đương!]

[Trì Diệp Minh: Vợ vui thì anh vui!]

[Hai người mau kết hôn đi, tên con tôi đã nghĩ kỹ rồi!]

[Đúng đúng đúng, Triệt Bảo đứng đây đừng nhúc nhích, tôi đem cục dân chính đến!]

Lúc này, lượng tìm kiếm nóng về cuộc phỏng vấn lần này cũng đều tăng lên.

#Kiều An Triệt: Người cạnh tranh vị trí số 1

# CP Minh Triệt

#Trì Diệp Minh não yêu đương

#Trì Diệp Minh khống chế điểm.

4.

Mà lúc này tôi đang nhìn thấy những thứ khó coi này, đầu đầy vạch đen.

Thế giới này là một bộ văn học kiều thê khổng lồ.

Tất cả mọi người điên cuồng.

Kiều An Triệt có được giải nhất quốc gia hay không, tôi không biết.

Nhưng tôi là dựa vào chính tôi giành được giải nhất quốc gia.

Thành tựu tôi vất vả khổ sở đạt được lại bị Kiều An Triệt xóa sạch chỉ với vài ba câu nói, biến thành thứ Trì Diệp Minh "tặng cho tôi".

Tôi nghiến răng vì tức giận.

Rất nhanh, người dẫn chương trình cuối cùng cũng nghĩ tới còn có tôi ở bên cạnh, muốn phát huy một chút tác dụng tổ đối chiếu của tôi.

Vì thế cô ta hỏi:

"Thù Diệu, cô thấy thế nào về chuyện có người so sánh cô với Kiều An Triệt?"

Phiền muốn chết.

Chọc giận tôi, các người gặp phiền toái rồi.

Nghĩ đến tiền vi phạm hợp đồng giá trên trời của công ty, tôi ngoài cười nhưng trong không cười:

"Cô ấy rất lợi hại, tôi không thể so sánh được với cô ấy”.

Nhưng sẽ không quá phiền toái, coi như các người chọn được quả hồng mềm rồi.

Không có việc gì, dù sao cô ta đang nói về chính mình, lại không có nói tôi không phải?

Người khác tức, tôi không tức, tức ra bệnh không có người thay.

[Không phải chứ, bà chị này là ai vậy?]

[Ách, nữ nhân vừa ngu vừa xấu xin hãy cút!]

[Mấy người đối với Tống Thù Diệu quá hà khắc, thế nào, cô ấy phải dập đầu một cái mới được coi là biểu đạt thành ý sao?]

[Là người dẫn chương trình này không có ý tốt, Tống Thù Diệu trả lời như vậy có gì sai? Cảm giác cô ấy bị xem là tổ đối chiếu rất đau lòng!]

Cuối cùng cũng có người nói chuyện với tôi, tôi sắp cảm động đến phát khóc rồi.

Tôi không gây chuyện, nhưng cũng sợ phiền phức.

Mấy người khinh thường tôi, tôi cắn nát răng nuốt vào trong bụng là được.

Ba mươi triệu tiền vi phạm hợp đồng tôi không bồi thường nổi.

Nhất thời vui sướng và nợ nần cả đời tôi vẫn còn có thể phân biệt được cái nào nặng cái nào nhẹ.

[Trời ơi, mọi người mau nhìn!! Trì Thần đăng weibo rồi!]

[Chết tiệt! Tôi say chết rồi, woo woo woo!]

[Vì em, anh nguyện ý cam bái hạ phong! “thua cuộc thi, thắng tình yêu!”]

Tôi vội vàng mở weibo, Trì Diệp Minh chỉ đăng tám chữ.

[Tài không bằng người, cam bái hạ phong*.]

*Câu này có nghĩa là khi kỹ năng hoặc tài năng của một người thua kém người khác, người đó sẵn sàng thừa nhận và tôn trọng sự vượt trội của người khác.

Còn có tin nhắn riêng Trì Diệp Minh gửi cho tôi.

[Cậu để cô ta nói bừa như vậy sao?! Chương trình phỏng vấn kia tôi sẽ tham gia, cậu không làm sáng tỏ tôi làm sáng tỏ.]

Đồng tử của tôi run rẩy, tôi nhanh chóng gõ:

[Đợi đã, chờ đã, đừng đến, anh ơi, em không muốn phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng đâu! ! ! Anh ơi, làm ơn! 】

[Muộn rồi, tôi tới rồi.]

Cùng với tin nhắn này là giọng nói kích động đến run rẩy của nữ MC:

"Thầy Trì Diệp Minh đã nhảy dù đến lần phỏng vấn này!!! Cho mời thầy Trì!”

Mặt tôi xám như tro tàn.

Sau này khi làm kẻ lang thang, ngủ ở cầu nào mới tốt đây?

--------------------------------

(còn tiếp)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play