Thời tiết rất đẹp, ánh nắng ấm áp, điều này hiếm thấy trong mùa đông lạnh giá.
Trần Hựu đi giày ra ngoài, băng qua một vườn hoa trà, cậu nhìn quanh, sợ dưới đất chôn vài xác chết. Không phải cậu suy nghĩ quá nhiều mà cậu biết rõ bản chất tàn nhẫn, hung bạo của Thường Khâm, giết người với hắn như bóp chết một con kiến, chẳng cần nhíu mày.
Huống chi tối qua mấy tên kia là tự tìm đến chỗ chết.
Theo hiểu biết của Trần Hựu về Thường Khâm, hắn sẽ không chỉ đánh một trận rồi thôi.
Cậu thở phào, đi loanh quanh trong vườn, đến bên cạnh Thường Khâm, thấy bàn tay thường xuyên vuốt ve cậu đang chạm vào một cành hoa mai, ngón trỏ và ngón giữa thon dài khỏe khoắn đặt nhẹ nhàng trên cành, trông rất đẹp mắt.
“À, anh không có…” Phía sau cậu không nói tiếp, chỉ cần hiểu ý là được.
Thường Khâm một tay giữ cành mai, một tay cầm kéo cắt tỉa những cành lá không cần thiết: “Em đã nói giết người là phạm pháp, tôi nhớ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT