Mộng Tử Điệp

Chương 5 : Cuộc hẹn


2 tuần


     Cậu đã dần hiểu ra vấn đề. Chỉ mới hôm qua, thực tại đã thay đổi và đưa cậu trở về quá khứ. Mỗi khi cơn đau đầu ấy ập đến thì những mãnh ký ức của cậu sẽ bị xáo trộn. 

      Bộ não đang dần đào thải những ký ức cũ hay nói đúng hơn, không lâu nữa...cậu sẽ quên tất cả những ký ức ở tương lai.

      Cậu đang lo lắng nếu cứ bị đau đầu thế mãi thì có nguy hiểm tới sức khoẻ hay không, dù sao cậu cũng nên đi khám. Song, xét nghiệm trên giấy tờ của bác sĩ chỉ đơn giản là thể trạng và sức khoẻ vẫn bình thường. 

    Có lẽ ở quá khứ họ vẫn chưa phát hiện ra được dị thường này hay sao. Cậu cũng chả biết, tiền viện phí không xứng đáng tẹo nào. 

      Một tháng sau, không còn cơn đau đầu nào xuất hiện. Đồng nghĩa với việc cậu hoàn toàn không còn nhớ gì ở tương lai. 

     Đoán trước điều này sẽ xảy ra nên cậu lưu lại mọi thứ vào quyển nhật ký, ghi cả ngày tháng mà dãy số sẽ trúng thưởng lớn vì ở tương lai, Bố cậu đã trúng vé số hụt.  Tuy không thể nào đầy đủ thông tin chi tiết ký ức nhưng cậu hiểu rằng. “Đây là cơ hội thứ hai để cậu làm lại cuộc đời. ”

      Cậu bắt đầu cởi mở hơn với các bạn trong lớp và mở rộng quy mô các mối quan hệ bằng cách tham gia nhiều khoá học bồi dưỡng, hoạt động ngoại khoá, v..v Cậu có thêm rất nhiều người bạn.

      Ngoài ra, cậu chủ động trong học tập nhiều hơn, cố gắng từng chút qua mỗi ngày. Rất nhanh chóng, điểm số lẹt đẹt của cậu được cải thiện. Không dừng lại, cậu vẫn trau dồi kiến thức và bút bi cứ hết mực liên tục, sách vở đã chất đống trong phòng. 

     Bạn bè, gia đình không khỏi bất ngờ trước sự tham học này của cậu, động lực của cậu là gì? Ai cũng thắc mắc.

      Đôi mắt thâm quần chất đầy quyết tâm hiện rõ qua cặp kính dày...mồ hôi khẻ vài giọt chảy trên má, ấy thế mà nguồn năng lượng đó cứ rạo rực, cháy phừng phừng trong từng nhịp đập, tựa động cơ vĩnh cửu nào đó lửa vẫn duy trì. Bất giác nụ cười khẻ trên đôi môi.

-------

    Kết quả cuối học kì năm lớp 11 đã có, bảng xếp hạng điểm số ai nhìn vào cũng kinh ngạc. Người soán ngôi top 3 cả trường không ai khác có tên…Doãn Tuyết Nam.  

   Những lời bàn tán cũng xuất hiện. 1 người có thành tích đột phá trong 1 khoảng thời gian ngắn ngủi như thế thật khó tin, thủ thuật gian lận tinh vi nào được thực hiện? Gã ta có đút lót mua chuộc nhà trường không?  Mọi người không khỏi nghi ngờ. 

      Nhưng mọi tin xấu mau chóng bị đẩy lui vì xung quanh cậu thiếu niên đã có rất nhiều mối quan hệ tốt, sẵn sàng bảo vệ cậu. 

      Họ là những người được cậu giúp đỡ rất nhiều trong việc học tập trước đó nên đây là thời điểm thích hợp để họ đứng về phe cậu. Cậu đã chuẩn bị một bộ " áo giáp " từ trước để chóng lại dư luận mà không cần phải tốn công giải thích bất cứ điều gì với ai. 

      Hay nói đúng hơn cậu không muốn những lý do khách quan đó ảnh hưởng đến bản thân. Chỉ một chút khựng bước cũng làm trể lịch trình học trong ngày của cậu. Cậu dồn huyết tâm vào thứ cao cả hơn. Đó là "tương lai ".

---------

      Năm học lớp 12 đã đến, cậu cũng đã được chuyển sang lớp chuyên giành cho học sinh ưu tú và được lòng rất nhiều thầy cô, bạn bè. Thời gian trôi nhanh như gió thoảng, kì thi tốt nghiệp đã qua đi. 

      Bước ra khỏi ngưỡng cửa cấp 3, đồng nghĩa tuổi thanh xuân tươi đẹp của đời học sinh đã qua đi. Đoạn đường mỗi người giờ đây ai nấy chia ngã rẽ, chẳng biết còn gặp lại nhau không. Bữa tiệc liên hoan ngày mai như buổi họp lớp cuối cùng trước khi bạn bè chia xa. 

      Cậu cũng đã đậu tuyển một ngôi trường đại học danh giá, chọn ngành tương xứng với điểm mạnh của bản thân, sinh viên thiết kế đồ hoạ. Chi phí có vẻ cao nhưng đó không còn là vấn đề nữa vì gia đình cậu cũng vừa trúng số vài tháng trước. 

      Thật hoàn hảo, số tiền nhận được đủ để chi trả cho học phí đại học, thanh toán hết nợ nần của gia đình và dư 1 khoản để chuyển nhà đến 1 nơi mới tốt hơn, rộng rãi hơn. Họ hàng và láng giềng ai cũng gật gù cảm thán. 

------- 

      Cậu chải chuốc mái tóc mướt rượt, diện trang phục hàng hiệu và không thể thiếu cặp kính,...Tiếng pé Pu sủa inh ỏi ngoài kia, chắc là Lâm Hào đến đón cậu rồi, sớm hơn cả dự tính. Cậu vội vã nhưng không quên chào Bố Mẹ và vuốt ve pé Pu vài cái trước khi lên xe của Hào.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play