Duật Cửu Âm vừa nói vừa gắp tờ giấy trắng vuông vức trong tay, không biết y làm thế nào mà từ một tờ giấy vuông bình thường biến thành một người giấy nhỏ tinh xảo.

Sau đó y giơ hai ngón tay lên vẽ trên không trung mấy tấm bùa, ngay lập tức người giấy phồng lên giống như được bơm hơi.

Ngón tay Duật Cửu Âm linh hoạt lấy ra một cây ngân châm ghim lên người giấy sau đó y bình thản giống như chưa xảy ra chuyện gì đưa ba sinh viên về nhà ma.

Ba người họ vẫn còn đang chịu đả kích vì người đàn ông kia có thể dùng lý do bệnh tâm thần mà tránh sự chế tài của pháp luật nên không chú ý tới động tác quỷ dị này của Duật Cửu Âm.

Nhưng bọn họ không nhìn thấy không đồng nghĩa với việc gã không chịu trừng phạt.

Đêm tới, người xảy ra chuyện đầu tiên là tên luật sư kia.

Rốt cuộc thì gã cũng phí khá nhiều sức ở cục cảnh sát nên khi về nhà trời cũng sáng hẳn

“Bà Dung xin bà cứ yên tâm, tôi đã đến cục cảnh sát”. Gã vừa mở cửa vào nhà vừa gọi điện thoại thông báo: “Nhân chứng chỉ là ba sinh viên và một ông chủ nhà ma nhỏ nhoi. Tôi đã điều tra bối cảnh của bọn họ rồi đều rất đơn giản. Nếu không được chúng ta sẽ đưa tiền để bịt miệng”.

“Được, được xin ngài yên tâm, Dung thiếu gia nhất định sẽ bình an vô sự”.

Luật sư cúp điện thoại, vừa lòng nhìn thông báo cộng thêm tiền vào tài khoản ngân hàng.

Chậc, làm việc cho người của Dung gia đúng là bớt lo. Nhìn mấy số không trên tài khoản ngân hàng, luật sư biết bản thân lại sắp kiếm được một mối lớn. Đúng lúc này bên ngoài có người gõ cửa.

“Ai mà tới vào lúc sáng sớm thế này?” Gã ngậm điếu thuốc lá, nhìn qua mắt mèo thì thấy người đến là bạn gái của gã. Nhưng không biết tại sao gã cảm thấy bạn gái thường ngày luôn khó tính hôm nay lại xinh đẹp đến lạ thường.

Mới vừa có thêm một số tiền không nhỏ lại nhìn thấy người bạn gái xinh đẹp, gã có cảm giác đắc ý của kẻ chiến thắng nhân sinh. Dù trước đó không có hẹn với bạn gái nhưng luật sư cũng không nghi ngờ, ngược lại cho rằng bạn gái chỉ đang quan tâm nên tới thăm gã thôi.

“Chắc anh chưa ăn sáng nhỉ, em có mua ít đồ đến làm điểm tâm cho anh”. Giọng nói của bạn gái dịu dàng, ngọt ngào, mỗi một chữ giống như gãi vào đầu quả tim của luật sư.

Luật sư càng thêm say mê, liên tục gật đầu bước vào phòng bếp nhìn cô nấu ăn.

Bạn gái mua rất nhiều đồ chủ yếu là thịt. Nhưng động tác dùng dao của cô thành thạo ưu nhã khiến cho luật sư cảm thấy dù ăn thịt vào buổi sáng, hơi nặng bụng cũng vẫn hài lòng.

“Em làm món gì mà thơm vậy?”Gã duỗi tay ôm lấy eo bạn gái vô cùng hưởng thụ. Nhưng vừa nếm một miếng đồ ăn, mùi hương kì dị xộc lên mũi càng làm gã thèm muốn, ăn không ngừng cuối cùng dứt khoát không đi nữa nũng nịu cọ cằm vào vai bạn gái.

Đột nhiên gã cảm thấy có gì không đúng. Bạn gái của gã tuy rằng ôn nhu săn sóc nhưng là một đóa hoa cao lãnh, không biết nấu nướng sao bây giờ lại lưu loát như vậy?

Hơn nữa, mùi nước hoa này là loại nước hoa bình dân không phải là dòng nước hoa cao cấp mà bạn gái gã hay dùng, đặc biệt là khi da thịt tiếp xúc với nhau luật sư thậm chí có thể ngửi thấy một mùi thum thủm. Gã đột nhiên nhớ tới lời của ông bà xưa nói, mùi hương này là mùi của người chết.

Sao lại thế này?! Luật sư toát mồ hôi lạnh, ngay sau đó phát hiện vòng eo mà gã đang ôm cũng không bình thường.

Quá gầy, thậm chí có thể chạm đến xương.

Nhưng làm sao có thể như thế được? Làm gì có ai gầy đến mức độ đó? Tim luật sư đập nhanh hơn, cả người ngây ngốc, quần áo trống rỗng trong tay làm gã càng thêm sợ hãi.

“Đồ ăn nấu xong rồi”. Giọng nữ nhẹ nhàng, mềm mại, vang bên tai luật sư. Động tác của cô gái càng lúc càng nhanh, đồ ăn được múc ra, cô thong thả ung dung làm việc, ngón tay gầy gò, tái nhợt, làn da không có chút huyết sắc.

Không, không đúng!!! Đây không phải bạn gái gã!!! Luật sư cuống quýt muốn lùi về sau nhưng cơ thể lại không nghe theo sự điều khiển của gã.

Giống như cảm nhận được ý đồ muốn chạy trốn của gã, bạn gái quay đầu lại. Cô vén mái tóc đen gần như che kín khuôn mặt lên khi tóc được vén lên để lộ khuôn mặt máu me đầm đìa, đôi mắt bị người ta móc ra, khóe mắt bị xé rách, huyết lệ chảy xuống. Dáng vẻ này đâu phải của nhân loại, rõ ràng là một lệ quỷ!!

“Aaa…!!!” Luật sư nhịn không được kêu la sợ hãi, âm thanh bén nhọn bị bóp chặt, tay chân cùng cử động té ngã lộn nhào, gã muốn chạy trốn nhưng thân thể lại không nhúc nhích được chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ quỷ lấy chiếc đũa chọc thịt trong nồi đút gã ăn.

“Anh yêu, tiền từ người chết dễ kiếm vậy thì thử xem thịt từ người chết ăn có ngon không?”

Luật sư hoàn toàn ngất xỉu.

Mà ở nơi khác, chuyên gia cũng không tốt hơn gã là bao.

Lúc nữ quỷ xuất hiện trong nhà luật sư ép gã ăn thịt thì chuyên gia cũng bị cột chặt trên bàn giải phẫu. Một thiếu nữ trang điểm theo phong cách Punk cười hì hì dùng dao phẫu thuật múa nay trên người gã. Nếu có ai ở đây sẽ phát hiện thiếu nữ đó không có chân. 

Khi con người ta rơi vào đau khổ thì sẽ cảm thấy thời gian dài hơn. Luật sư và chuyên gia cùng lúc ngất xỉu ở trong nhà, miệng sùi bọt mép, đáng sợ hơn là khi có người phát hiện ra bọn họ thì trừ việc quỳ xuống nhận tội, bọn họ không thể nói gì khác.

Nội dung bọn họ nói ra cũng vô cùng dọa người.

Nghe nói tên luật sư đó làm rất nhiều chuyện tán tận lương tâm. Gần nhất là vụ án của một cô gái trẻ bị cưỡng hiếp đến chết. Sở dĩ tòa án thay đổi phán quyết là do gã đã mua chuộc cha kế của cô gái làm giả lời khai. Chuyện làm giám định tinh thần giả cho tên sát nhân kia chỉ là một chuyện nhỏ trong đống tội ác của gã.

Từ một trợ lý nhỏ không có tiếng tăm trở thành tướng quân lừng lẫy đánh đâu thắng đó. Bao nhiêu năm gã nổi tiếng là bấy nhiêu năm những người vô tội chịu oan khuất. Những người bị gã dùng tiền tài và chỗ trống của pháp luật hại chết, quả thật đếm không hết.

Còn về phần chuyên gia cũng không phải thứ tốt đẹp gì. Nhìn thì đạo mạo, là bác sĩ khoa tâm thần nhưng thực tế gã không chỉ nhận tiền tạo giám định tâm thần giả giúp đỡ kẻ phạm tội tránh thoát chế tài của pháp luật mà còn công báo tư thù làm giả báo cáo tâm thần cho một sinh viên nữ chỉ vì người này không chịu nhục nghe theo gã. Cô sinh viên đã phải vào viện tâm thần, tiền đồ của cô gái trẻ hoàn toàn bị phá hủy.

Hai kẻ này tội nghiệt đầy trời, không sao kể xiết. Rất nhanh, cảnh sát đã nhận được tin báo tới áp giải bọn họ về trụ sở để thẩm vấn. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì với những tội danh này, bọn họ sẽ phải ở trong tù cả đời.

Suy cho cùng là ác giả ác báo.

Khi luật sư và chuyên gia rơi đài thì người đàn ông cũng không trốn được nữa. Những phóng viên với cái mũi thính như chó rất nhanh đã đánh hơi được mùi drama chấn động.

Chỉ trong một buổi chiều ngắn ngủi, tên sát nhân liên hoàn ở đường Xuân Minh được đưa lên hotsearch của weibo. Bởi vì tính chất ác liệt của vụ án nên đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng.

Ai có thể ngờ nhân loại đứng trên đỉnh thức ăn nhiều năm vẫn còn tồn tại loại người xem đồng loại như món đồ chơi, quan trọng nhất là tên sát nhân liên hoàn này còn sống như người bình thường, quang minh chính đại sống dưới ánh mặt trời mang theo bộ mặt giả nhân giả nghĩa đến cực điểm, không ngừng tìm kiếm con mồi yêu thích để xuống tay.

Bà mẹ nó tên súc sinh này!!! Rốt cuộc gã đang nghĩ gì vậy?!!!

Không ít người bởi vì tìm kiếm thú lạ mà đến hung trạch ở đường Xuân Minh thám hiểm, livestream oanh tạc. Bọn họ nhớ lại những chi tiết mà bản thân đã nhìn thấy, vụ án này cuối cùng cũng được đưa ra ánh sáng. Dân cư mạng đã biết toàn bộ tình huống hơn nữa tỏ vẻ nếu không nghiêm trị thì sẽ không tha.

Tên sát nhân đó tốt nhất là thật sự bị bệnh tâm thần nếu không khi gã ở tù sẽ biết thế nào là địa ngục chân chính?

“Cuối cùng cũng có cơ hội.Chơi chết thằng chó này”.

“Chứ gì nữa? 38 mạng người đó, nghĩ lại đã khiến người ta lạnh sống lưng”.

Trong cục cảnh sát, phàm là cảnh sát tham dự vào vụ án này đều nhịn không được trầm trồ đồng thời dặn dò những huynh đệ trông coi trại tạm giam phải “chăm sóc” gã nhiều hơn.

Bọn họ nhất trí cho rằng loại khốn nạn này dù có lóc thịt lột da cũng không hả giận.

Đặc biệt là khi đi thu thập bằng chứng, họ thấy bà lão tinh thần hoảng hốt, tóc muối tiêu đã 50 tuổi đầu nhưng từng câu từng chữ đều thảm thiết, kể lại bản thân làm thế nào từ một chén canh tìm ra con gái, cảm xúc tuyệt vọng bi thương này làm cho bọn họ sợ hãi, đau lòng khôn nguôi. Rồi cả người cha mang trên mình nỗi oan bị ép điên càng khiến người ta đau lòng.

Phía bên nhà ma của Duật Cửu Âm, ba sinh viên xem tin tức, sôi nổi hô to tuyệt vời, rồi khi nhìn qua chi tiết của vụ án khiến họ nổi da gà.

“ĐM, thứ này lại là người của Dung gia, trách không được tên luật sư kia kiêu ngạo như vậy. Đúng là một tay che trời”.

“Thì sao chứ? Bây giờ vụ án đã được đưa ra ánh sáng, tất cả mọi người đều ngóng chờ kết quả phán xét nếu không xử lý ổn thoả thì công bằng của quốc gia sẽ chịu đả kích to lớn cho dù bọn họ là Dung giacũng không thể nhúng tay vào”.

“Nói thì nói như vậy nhưng người Dung gia nổi tiếng là bênh vực người nhà. Chưa nói tới chuyện Dung gia hiện tại là người cầm quyền dù là người phía trên cũng phải cho Dung gia chút mặt mũi”.

“Thôi, thôi, thôi lo gì, không biết khi nào phán quyết cuối cùng được đưa ra, chờ đợi đúng là khiến người ta sốt ruột”.

Lúc này Duật Cửu Âm nãy giờ không nói chuyện đột nhiên lên tiếng: “Đừng gấp, nhanh thôi”.

“Hả?” Ba sinh viên kinh ngạc, quay đầu nhìn y thì phát hiện không biết từ bao giờ mà trong ngực Duật Cửu Âm xuất hiện bốn con búp bê vải. Y vui vẻ đùa nghịch chúng trong tay, động tác dịu dàng, cẩn thận giống như đang cầm bảo vật.

Mà bốn con búp bê kia cũng kỳ lạ, rõ ràng là búp bê Tây dương bình thường nhưng không biết tại sao bọn họ vẫn cảm thấy mắt của mấy con búp bê này cử động.

Quá dọa người! Ba sinh viên cúi đầu không dám nhìn tiếp mãi cho đến khi người môi giới đi vào bọn họ mới bình tĩnh lại.

“Tiểu tiên sinh, đội xây dựng tôi tìm tới rồi. Bên đó muốn hỏi ngài một vài vấn đề về yêu cầu cải tạo nhà ma. Ngài muốn tự mình thiết kế hay là để bọn họ giúp?”

“Để tôi tự mình vẽ”.

“Được, được vậy có cần tôi đem đồ qua đây không?”

“Không cần, ra ngoài đầu đường mua chút đồ cho tôilà được”.

“…..” Mọi người ngẩn người, không rõ tính toán của Duật Cửu Âm. Người bình thường khi thiết kế đều dùng máy tính để vẽ, nghe ý Duật Cửu Âm lẽ nào y định dùng bút vẽ. Nhưng trải qua chuyện vừa rồi, dù là ba sinh viên hay người môi giới đều tâm phục khẩu phục với Duật Cửu Âm đặc biệt là người môi giới. Từ khi nghe Duật Cửu Âm chỉ điểm công việc môi giới thuận lợi hơn rất nhiều, tất cả khó khăn đều được tháo gỡ ngay cả cái thai trong bụng vợ ông ta cũng ổn định hơn trước nhiều.

Vì vậy ông ta rất cung kính với Duật Cửu Âm, đừng nói là y dùng bút vẽ, bây giờ Duật Cửu Âm nói dùng ý niệm để vẽ ông ta cũng tin ngay tức khắc.

Rất nhanh, những đồ Duật Cửu Âm muốn được mua về.

Y trải giấy ra, thong thả ung dung vẽ. Ngoài dự kiến của bốn người, tranh vẽ của Duật Cửu Âm chuẩn xác vô cùng rõ ràng, không ước lượng nhưng lại rất chuẩn chỉnh.

Người môi giới càng nhìn càng khâm phục, ba sinh viên không nhịn được rùng mình. Bởi vì họ nhận ra cảnh tượng trong bức tranh của Duật Cửu Âm. Đây rõ ràng là hung trạch nằm trên đường Xuân Minh!!!

“Duật ca, anh thật sự muốn cải tạo nhà ma thành như vậy sao?”

“Trước tiên cứ dùng tạm chủ đề này đã, phức tạp quá thì không được dù sao nhân viên nhân loại quá ít. Ba người các cậu phải chia một người bán vé, may mà bây giờ chủ đề này chỉ cần một người xách theo cái rìu giả làm sát nhân là được”.

Cho nên nhân viên nhân loại quá ít là có ý gì? Chẳng lẽ là nói vẫn còn nhân viên quỷ sao?

Sắc mặt ba sinh viên trắng bệch.

Nhưng Duật Cửu Âm giống như không nhìn thấy, y đặt bốn con búp bê vải cẩn thận bên cạnh bức tranh, ôn hòa hỏi: “Có thích không? Có giống với nhà của các ngươi ngày trước không?”

Ba sinh viên giống như đoán được gì đó, nhịn không được lên tiếng: “Duật…Duật…Duật ca, xin hỏi các vị này là…”

“Chính là mấy lệ quỷ đã đuổi giết các cậu, là quỷ gậy đó cũng là gia đình bị giết hại trong căn nhà trên đường Xuân Minh nhưng chuyện này không quan trọng, sau này mọi người đều là nhân viên của nhà ma phải hòa thuận biết chưa?”

Mẹ nó, không phải chứ! Ba sinh viên trực tiếp bị dọa tiểu ra quần. Duật Cửu Âm ôm bốn con búp bê vải trong lòng khi y nói chuyện, chúng cũng chủ động quay đầu nhìn về phía ba sinh viên.

Trên miệng chậm rãi nở nụ cười mang theo vẻ ngây thơ của trẻ nhỏ nhưng lại quỷ dị tới cực điểm giống như nói: “Chúng tôi rất hoan nghêng các cậu”.

Tác giả có lời muốn nói:

Sinh viên: Ôm đầu khóc rống.

Cả gia đình ở hung trạch: [Yêu cậu, moah moah!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play