Thời tiết tháng tám vô cùng nóng nực, Duật Cửu Âm xách theo hành lý, đi bộ tầm 5 km mới tìm được nơi cần đến.
Đây là một thị trấn có phong cách kết hợp giữa hiện đại và cổ xưa, xung quanh là những ngôi nhà theo kiến trúc cổ xưa với tường đá phủ đầy rêu xanh, cổ đến mức căn nhà ma đồ sộ chính giữa cũng trông rất tồi tàn.
Tòa nhà ọp ẹp như sắp sụp xuống dường như chỉ cần một trận gió thổi qua là có thể thổi bay nó. Nếu trước cửa không có thảm cỏ dày thì nơi này đã giống như một phế tích.
Mà nơi tồi tàn này chính là nơi Duật Cửu Âm sẽ công tác trong mấy năm tới.
Y nhìn chằm chằm bảng hiệu một lúc lâu, cuối cùng cũng nhận ra bản thân đã bị chơi một vố.
Nhưng lúc này di động hiện lên một thông báo làm cho cơn giận của y vơi đi một chút.
[Chúc mừng ngài đã tới được địa điểm làm nhiệm vụ! Xin vui lòng hoàn thành nhiệm vụ giải cứu cửa hàng này trong vòng ba tháng nếu không ngài sẽ bị sét đánh đó nha ^_^ ]
Cuối câu thông báo còn có một icon cười đểu trông rất ngứa đòn. Duật Cửu Âm trầm mặc không nói nhìn chằm chằm vào điện thoại gằn từng chữ: “Không sao, lúc ta chết nhất định sẽ kéo theo nhà ngươi”.
Đây đều là do sư phụ của Duật Cửu Âm chơi y. Ông lão không những hố cha hố mẹ y mà còn hố luôn cả đệ tử ruột. Ban đầu Duật Cửu Âm chỉ là một người giữ đạo quan bình thường, kết quả lại bị ông lão lấy lý do rèn luyện mà bán cho hiệp hội huyền học Hoa quốc để làm công.
Nhưng Duật Cửu Âm sợ nhất là phiền toái nên khi hiệp hội gửi thư đến đã cố ý ra điều kiện, nhận nhiệm vụ thì ok nhưng y không muốn di chuyển quá nhiều, hy vọng có thể định cư ở một thành phố.
“Chuyện này không khó, chúng tôi có một nhiệm vụ cấp E rất thích hợp với ngài, chỉ là nhiệm vụ này có chút phiền toái”. Người phụ trách đăng ký của hiệp hội là một cô gái trẻ, cô gái nở nụ cười vô cùng thành khẩn với Duật Cửu Âm.
“Ý là sao?” Duật Cửu Âm thắc mắc
“Người đưa ra nhiệm vụ này là một thiên sư góa phụ, bà ấy đã qua đời trước khi bà ấy lâm chung muốn chuyển cửa hàng của gia đình cho hiệp hội, hy vọng hiệp hội có thể giúp cửa hàng huy hoàng như xưa. Nhiệm vụ này không có nguy hiểm cũng không cần phải bôn ba khắp nơi nhưng nhiệm vụ này lại rất dài. Giai đoạn đầu không có tiền lời nên vẫn không ai đồng ý nhận”.
“Là cửa hàng gì?”
“Là nhà ma”. Cô gái xấu hổ.
Duật Cửu Âm lại không thấy có vấn đề.
Đại sư huyền học mở nhà ma, đứng từ góc độ nào cũng thấy vô cùng hợp lý vì vậy sau một lúc suy nghĩ y quyết định hỏi thăm chi tiết của nhiệm vụ.
“Nếu tôi nhận nhiệm vụ này thì không cần phải làm chuyện khác đúng không?”
“Đúng vậy, dựa theo quy định của hiệp hội chỉ cần là người đã nhận nhiệm vụ thì dù ở cấp nào cũng sẽ không bị cưỡng chế nhận một nhiệm vụ khác”.
“Vậy thì tốt, tôi sẽ nhận nhiệm vụ này”. Duật Cửu Âm dứt khoát.
Tuy rằng y chưa kinh doanh nhà ma bao giờ nhưng dù sao y cũng từng là người giữ đạo quan, y cảm thấy chắc cũng không khác nhau lắm. Quan trọng là việc kinh doanh nhà ma gì đó nghe có vẻ rất nhàn, Duật Cửu Âm ngày thường cũng làm kha khá nhiệm vụ, trong tay không thiếu tiền cũng không sợ vì nhận nhiệm vụ cấp thấp mà bị mấy người khác trong hiệp hội thiên sư chê cười.
Vì vậy sau một khoảng thời gian suy nghĩ, Duật Cửu Âm cảm thấy nhiệm vụ này khá tốt nhưng y không biết rằng chân trước y vừa mới tiếp nhận nhiệm vụ trên app hiệp hội huyền học sau lưng những người trong đại sảnh đã bắt đầu cảm thán.
“Hể?! Cái nhiệm vụ xui xẻo này cuối cùng cũng có người nhận rồi!”
“Nhiệm vụ nhà ma này đã bị bỏ lại ở hiệp hội rất lâu, trước đây không phải không có người nhận nhưng tất cả đều thất bại quay về”.
Tuy rằng trong mắt người đời đại sư huyền học mở nhà ma nhất định là như cá gặp nước dù sao bản thân họ cũng có thể giao tiếp với quỷ thần nhưng hiệp hội huyền học có quy định mọi người trong hiệp hội không được dùng ảo thuật để che giấu thế nhân, quy định này trực tiếp phá bỏ con đường dễ đi nhất.
Đặc biệt là hiện tại lá gan của mọi người càng ngày càng lớn, yêu cầu tìm cái lạ cũng càng ngày càng cao. Những bộ phim kinh dị với nội dung sơ sài và kỹ xảo 3 xu thậm chí còn không dọa được con nít. Vì vậy những thứ mà nhóm thiên sư của hiệp hội huyền học tạo ra đối với các du khách mà nói quả thật là vô cùng nhàm chán chỉ có thể lừa được trẻ con.
Do những điều trên nên nhiệm vụ này không ai thèm nhận mãi cho tới hiện tại. Bởi vì số lần thất bại quá nhiều nên cơ chế trừng phạt đã lên tới sét đánh, nhiệm vụ này cũng trở thành nhiệm vụ đứng đầu trong top 10 nhiệm vụ kỳ quái nhất trên diễn đàn thiên sư đồng thời cũng là nhiệm vụ nguy hiểm nhất.
Không sai trừng phạt do thất bại nhiệm vụ vô cùng đáng sợ, nghĩ lại đã cảm thấy đau trứng.
Cùng lúc này, Duật Cửu Âm đứng trước nhà ma cũng cảm thấy đau trứng, cái nhà ma sắp phá sản này còn rách nát hơn cả đạo quan ngày trước của y!
Ít nhất đạo quan còn có đất trồng, y có thể trồng rau tự cung tự cấp. Nhà ma này là cái quỷ gì chứ? Nóc nhà bị dột hết một nửa, không đủ để che mưa che nắng nữa là.
Khóe môi y giật giật cố gắng bình ổn tâm trạng muốn bạo phát lại miễn cho bản thân kích động trở về đạo quan cùng nhau bị sét đánh chết với vị sư phụ kia. Nhưng đúng là ở hiền gặp phiền, y đang tâm phiền ý loạn thì bên này đã có người mò tới hỏi chuyện.
“Này, cậu là ông chủ mới của nhà ma này sao?”
“Đúng vậy, có việc gì sao?”
“Tất nhiên là có, còn là chuyện lớn nữa. Hôm nay cậu nhất định phải cho tôi một công bằng, tất cả là do nhà ma của cậu xui xẻo nên đã ảnh hưởng tới việc làm ăn của mấy người làm môi giới chúng tôi”.
Người môi giới?
Duật Cửu Âm quay đầu nhìn người kia.
Ông ta là một người đàn ông trung niên với diện mạo bình thường, nghe lời nói trong ý của ông ta Duật Cửu Âm đại khái hiểu được ông ta là người môi giới làm việc ở ngôi nhà đối diện nhà ma.
Còn về chuyện xui xẻo thì ông ta quả thật đang gặp vận xui nhưng không phải là do nhà ma. Duật Cửu Âm đánh giá từ trên xuống dưới người môi giới, thong thả ung dung nói: “Thái tuế làm chủ, tai họa liên hoàn. Ông tuổi thỏ, năm nay là năm mẹo mà còn dám để cửa lớn hướng về phía đông, ông không xui xẻo thì ai xui xẻo”.
“Sao cậu biết tôi tuổi gì? Chẳng lẽ cậu cố ý điều tra tôi”. Người môi giới cả kinh lớn giọng.
Duật Cửu Âm bị ông ta nói đến mức đau cả đầu, lười biếng khuyên một câu: “Nếu tôi là ông tôi sẽ lập tức lấp cái cửa đó lại, mở một cái khác thuận tiện đặt thêm một cái gương bát quái ở hướng chính đông để hóa giải sát khí. Còn nữa tối hôm nay ông đừng ở lại trong tiệm, có ở lại thì cũng đừng lên tiếng nếu không mạng nhỏ của ông sẽ khó giữ”.
Nói xong Duật Cửu Âm đẩy người môi giới ra, xách hành lý đi vào nhà ma.
Phiền phức.
Căn nhà ma này làm y phiền lòng thì không nói đi còn gặp phải một hàng xóm phạm phải thái tuế xui xẻo. Duật Cửu Âm cố nén cơn xúc động muốn quay về đạo quan đập sư phụ một trận. Y lấy di động từ trong túi ra gửi cho ông lão trên núi một tin nhắn.
[Sư phụ, con đã tới địa điểm làm nhiệm vụ, người không tò mò ở đây trông như thế nào sao?]
Chỉ hai giây sau di động hiện lên thông báo tài khoản tiết kiệm của y được cộng thêm 20 vạn. với ghi chú là [Yêu con đồ đệ, moah moah.]
Rõ ràng ông lão đang chột dạ! Duật Cửu Âm nhìn di động nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng đúng là chuyện gì tới cũng tới, y vừa mới bước vào nhà ma đã nhìn thấy ba sinh viên đại học ló đầu ra từ khung cửa sổ đã nát một nửa của căn nhà ma tồi tàn.
“Nơi này mà cũng được gọi là một trong thập đại hung trạch của thành phố B. Nhàm chán như vậy, ngay cả đứa con nít hai tuổi cũng không bị dọa”.
“Nè, mấy cậu kia định đi chùa à”. Vẻ mặt Duật Cửu Âm vô cảm đứng ở bên dưới ngẩng đầu nhìn bọn họ.
“ĐM!!!”
Dù là ban ngày nhưng đột nhiên nhảy ra một người sống cũng rất dọa người. Người cầm đầu bị dọa sợ nhưng khi thấy Duật Cửu Âm còn trẻ thì liền giở giọng trêu chọc.
“Người anh em đừng để bụng, căn nhà ma này đã 80 năm không ai tới, chúng tôi còn tưởng là nhà hoang, thật xin lỗi”.
“Cho nên các cậu đang xâm nhập gia cư bất hợp pháp”. Duật Cửu Âm nói xong thì đánh giá cậu ta vài lần nhíu mày: “Tôi kiến nghị các cậu tối nay đừng đi đâu”.
“Anh có ý gì?” Hai sinh viên khác cho rằng Duật Cửu Âm đang uy hiếp bọn họ vì thế trở nên nóng nảy nhưng chưa kịp mỏ hỗn thì hai người họ cảm thấy yết hầu như bị nghẹn lại.
Có…có chút quỷ dị.
Họ nhìn sang gương mặt của Duật Cửu Âm, ngũ quan xinh đẹp, khóe mắt có một nốt ruồi đỏ câu nhân cũng không biết có phải do tức giận hay không mà ánh mắt trở nên lạnh lẽo vô cùng thích hợp với bối cảnh nhà ma lâu năm chưa được tu sửa. Trống rỗng, quỷ dị, cảm giác như cửu vĩ hồ thành tinh.
“Nhưng đi cũng được chỉ sợ là các cậu không thể nhìn thấy được mặt trời ngày mai”. Y nhìn chằm chằm vào mấy thứ ở phía sau ba sinh viên, ánh mắt trở nên sắc bén.
“Anh…anh nói bậy gì đó?!”
“Cậu đang cõng một ông lão, ông ta còn ôm theo hai đứa bé. Còn có cậu…” Y giống như là sợ dọa đến ai đó mà nói rất nhỏ: “Trên đầu cậu có một bé trai chỉ còn lại nửa người. Các cậu không cảm thấy mệt mỏi sao?”
!!!
Câu nói bình thường lại khiến cho cả đám toát mồ hôi lạnh.
“Anh có bệnh à!” Ba sinh viên liếc nhìn nhau vội vã bỏ chạy. Tuy đã đi rồi nhưng những lời nói lạnh buốt của Duật Cửu Âm như bóng đen quấn lấy bọn họ khiến bọn họ không tài nào quên được.
Chuyện này không phải là do y không cứu mà là người ta không muốn để y cứu. Nhìn theo bóng người rời đi Duật Cửu Âm nhàm chán cong khóe môi, lực chú ý dời về phía nhà ma.
Cuối cùng cũng yên tĩnh, bây giờ y có thể cân nhắc một chút về tương lai của nhà ma, hình thức quy hoạch thuận tiện nhìn xem cần phải mua thêm đồ dùng sinh hoạt nào?
Nơi này nhiều năm không được tu sửa, cái gì cũng không có nếu muốn sống thoải mái thì ít nhất cũng phải mua một chiếc giường lớn.
Nói về vấn đề kinh doanh trong tương lai thì y rất tự tin, đạo quan y còn có thể kinh doanh đến mức hương khói thịnh vượng thì nhà ma này là thứ gì chứ?
Huống chi y không thể không kinh doanh thành công dù sao nếu không thành công thì y sẽ bị sét đánh. Đến lúc đó y lại phải hao tâm tổn huyết dùng pháp khí bảo vệ cái mạng nhỏ, nghĩ đến đây tâm trạng của Duật Cửu Âm ngay lập tức trở nên xấu đi.
—--------
Bên đây Duật Cửu Âm vì để sinh hoạt trở nên thoải mái mà bận rộn. Phía bên này người môi giới vừa trở về nhà đã nhận được một mối làm ăn ngon.
Ông ta không ngờ Duật Cửu Âm bên kia vừa nói ông ta mệnh phạm thái tuế vừa về đến nhà đã nhận được một cuộc làm ăn lớn.
Ở tiểu khu Mộc Cẩn có căn nhà ba phòng ngủ vô cùng thông thoáng cần bán nếu trong vòng ba ngày ông ta có thể bán thì đối phương sẽ trả 35% phí môi giới.
Mộc Cẩn chính là tiểu khu sang trọng nhất thành phố B, vô cùng đắt đỏ. Hơn nữa hoa hồng 35% cho một căn nhà ba phòng ngủ quả là béo bở, chỉ cần bán được ông ta nhất định sẽ có mấy chục vạn tới tay.
Ông ta xem những chứng từ bất động sản mà đối phương cung cấp sau khi xác định mọi thứ đều ổn thì người môi giới nở một nụ cười hưng phấn.
Cái gì mà thái tuế, cái gì mà tai họa liên hoàn rõ ràng là do căn nhà ma xui xẻo kia làm cho việc làm ăn của ông ta gặp rắc rối. Chắc là ban nãy ông ta tìm tới ông chủ của nhà ma gây phiền toái nên mới làm cho việc làm ăn phất lên.
Nhưng ông ta không phát hiện người đàn ông tới bán nhà cũng đang dùng một ánh mắt nóng bỏng đánh giá cửa hàng của người môi giới. Hơn nữa trước khi đi gã còn lơ đãng nhìn thùng sơn mà hắn để ở cổng lớn, cố ý đá thùng sơn khiến sơn văng lên cổng.
“Thật xin lỗi, ngại quá”. Người đàn ông liên tiếp xin lỗi thậm chí còn lấy khăn tay ra để lau sơn ở cửa.
“Đừng, đừng, đừng, không cần ngài phải động tay. Đây đều là việc nhỏ, chúng ta hợp tác vui vẻ là được”. Nghĩ đến sau khi bán được nhà sẽ có mấy chục vạn nên người môi giới không thèm để bụng chuyện gã làm dơ cửa. Trong lòng ông ta bây giờ chỉ còn mong ngóng tới ngày mai càng nhanh càng tốt để đi bán nhà.
Vì thế hai người vừa đi vừa nói mấy lời khách sáo. Cánh cửa bị sơn làm dơ phía sau dính sơn trắng lấm tấm như đang đánh dấu gì đó, giống như ký hiệu của bọn trộm đại diện cho tín hiệu hành động.
Đêm tới, biến cố thật sự xảy ra.