Cậu cảm thấy mình đã tự chôn ở trong chăn quá lâu.
Lần tắm này của Cố Triều Ngạn hình như lâu hơn hẳn so với bình thường.
Cậu trốn trong chăn, nhìn cực kỳ giống khi còn nhỏ sợ sét đánh, đến ngón chân cũng không dám lộ ra ngoài, làm ổ trong chăn tựa như bên ngoài có thú dữ, sấm chớp nửa đêm ngoài kai cũng không đáng sợ bằng ba chữ cậu vừa thấy, lúc nãy trong nháy mắt đợc được cậu cảm thấy như thể trán mình cũng bị sét đánh trúng một cái.
Cậu bịt kín chăn khiến cơ thể đổ mồ hôi, mồ hôi xuyên qua lớp da mỏng chảy ra giữa đêm tối, một bộ phận ký ức vừ bí ẩn vừa điên cuồng tràn tới, hóa thành một ngọn lửa trong lồng ngực, đốt cháy lục phủ ngũ tạng của cậu.
Thẩm Đình nhớ tới rất nhiều chi tiết khi sống chung với Cố Triều Ngạn, đương nhiên sẽ không quên khi ấy cậu còn ngốc nghếch kéo tay của Cố Triều Ngạn đặt vào nơi đó, giúp cậu… giải quyết nhu cầu sinh lý…
Mà Cố Triều Ngạn cũng là người bình thường, đã là người thì sẽ có dục vọng.
Khi ở khu trị liệu, theo tiến độ khôi phục từng ngày của cậu, tác dụng phụ cũng từ từ trở nên rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT