Cố Triều Ngạn nghĩ tới nghĩ lui, đại khái cũng chỉ có khả năng này.
Thẩm Đình biết chữ, coi như chưa từng dùng thứ đó, nhìn cũng biết dùng để làm gì, nên mới thẹn thùng.
“Em không có mà…”
Thẩm Đình lắc đầu một cái, không chịu thừa nhận: “Em không có xem gì cả, ca ca em buồn ngủ quá, chúng ta đi ngủ đi…”
Cố Triều Ngạn biết cậu lại bắt đầu trò cũ, rành nhất là giả ngu, lại biết làm nũng, luôn có cách khiến người khác không làm gì nổi cậu.
Buồn ngủ thật hay giả?”
Hầu kết Cố Triều Ngạn lăn xuống, nuốt ngụm nước bọt, vậy mà vẫn chưa cứng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT