Ngày hôm sau tiễn Thẩm Thành Bình đi, tâm tình của Thẩm Đình rất kém, tự nhốt mình trong phòng cúi đầu ngủ.
Tinh lực của cậu luôn rất dồi dào, rất ít khi ngủ vào ban ngày, gần đây trời nóng, bể bơi trong sân vừa vặn phát huy được tác dụng, mùa đông cậu vẫn luôn mong ngóng được đi bơi, phao bơi cũng mua rồi, nào là gà con vịt con thậm chí là thỏ con, trong lúc không thể xuống bể cậu chơi phao bơi ngay trong nhà, cầm bơm hơi bơm phồng lên, sau đó lại xì hết hơi ra, làm vậy cả ngày vẫn vui vẻ. Mùa hè tới, nước trong bể sóng sa sóng sánh phản xạ lại ánh mặt trời, nhìn lấp la lấp lánh, trông rất mát mẻ, nhưng cậu lại tựa như không có hứng thú gì.
Đại khái là mời xong bị từ chối khiến cậu thương tâm, mỗi khi Cố Triều Ngạn nỗ lực dùng việc đi bơi dời đi sự chú ý của cậu đều bị ánh mắt bi thương nhìn cho không thể mở miệng nổi.
Đồ ngốc này, luôn có cách khiến người khác cảm nhận được nỗi đau cùng mình.
Nhưng Thẩm Thành Bình không muốn ở cùng bọn họ, bà có suy nghĩ của riêng mình, mong muốn của người già Cố Triều Ngạn không dám nhúng tay, việc bọn hắn có thể làm bây giờ cũng chỉ là tìm người chăm sóc cho bà thật tốt, Thẩm Thành Bình còn để lại số điện thoại cho Thẩm Đình, tuy nhóc ngốc này bây giờ còn chưa quen dùng điện thoại di động, nhưng vì để không bỏ lỡ điện thoại của bà, cậu luôn đặt điện thoại ở vị trí gần mình nhất.
Trạng thái như vậy kéo dài suốt mấy ngày mới bắt đầu có chuyển biến tốt.
Ngày đó Cố Triều Ngạn về nhà, nhìn thấy Thẩm Đình ngồi khoanh chân trên ghế salon ăn anh đào, ăn nhiều đến mức miệng chuyển sang màu hồng Cố Triều Ngạn không biết tâm tình cậu như thế nào, Thẩm Đình ngậm quả anh đào gọi hắn một tiếng ca ca, quai hàm nhô lên một cục, nhìn như con hamster nhỏ, nói năng cũng không rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT