Gần tới buổi trưa, quả nhiên vẫn là Xuân Hoa đi lấy cơm, Thu Lộ càng không thấy đâu. Thẩm Khanh xem như không biết, sau khi ăn xong vốn tính toán nghỉ trưa một chút, không nghĩ đến thái giám của Kính Sự Phòng đột nhiên lại tới.
Xuân Hoa ra ngoài nghe thái giám truyền tin mà vẻ mặt mộng bức, vừa mừng vừa sợ: "Lương Nhân, Hoàng Thượng không tức giận người còn triệu người thị tẩm.”
Này thật đúng là không ngờ.
Thẩm Khanh vừa nghe, nói như thế nào đây, nếu cho rằng nàng mời sủng nên bị phạt quỳ, cớ gì hiện tại lại được triệu thị tẩm? Quả nhiên, một Hoàng Đế như hắn cũng không đến mức bởi vì một lần vô tình gặp được mà tức giận.
Thị tẩm đương nhiên là không thể cự tuyệt.
Chính là: “Đầu gối này của ta có chút khó coi.”
Xuân Hoa nhìn tới đầu gối của Thẩm Khanh, phát hiện xanh tím càng nghiêm trọng, có chút thảm thương không nỡ nhìn.
“Này, này phải làm sao đây? Nếu không nô tì lấy son phấn che giấu cho ngài?”
Chốc nữa còn phải tắm rửa, che cái gì nha.
Mọi việc cũng chỉ có thể nghĩ theo hướng tích cực.
Cảnh tối lửa tắt đèn như vậy, khả năng cũng sẽ không chú ý phải không?
Nói tới thị tẩm, trong lòng Thẩm Khanh thầm có chút phức tạp. Nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt cho mình, nên hầu hạ liền hầu hạ. Còn có thể làm sao, nàng không có vận khí tốt có thể tránh sủng mà vẫn được an ổn sống trong cung. Vậy liền nghĩ thị tẩm, nếu không làm sao sống qua ngày, chung quy vẫn là muốn sống a.
Chờ đến canh giờ, tự nhiên có thái giám qua đây tiếp nàng, sau đó liền được đưa tới Canh Tuyền Cung* để tắm rửa. Mà Thẩm Khanh trải qua một hồi chuẩn bị trước khi thị tẩm chỉ cảm giác chính mình tựa như đang đợi làm thịt heo, bị người ta rửa đến sạch sẽ liền nâng đi. Cung nhân của Kính Sự Phòng động tác rất lưu loát, Thẩm Khanh liền được nâng đến long sàng.
*Canh Tuyền Cung (湯泉宮): Cung điện chứa suối nước nóng để trong cung.
Một hồi này chuẩn bị có chút lâu, mà Hoàng Đế cũng không có chờ. Sau khi được cung nhân nâng qua, nàng đợi tới lúc mặt trời khuất núi, Hoàng Đế vẫn là chậm chạp không đến.
Còn đang đói bụng, nàng chỉ vừa mới nghĩ tới món chân giò om nước tương thì có tin tức từ bên ngoài truyền đến.
“Hoàng Thượng trước mắt vẫn còn công vụ, sai người đưa Thẩm Lương Nhân trở về.”
Mâu trung của Thẩm Khanh liền tối lại, cẩu Hoàng Đế chơi ta? Buổi đầu thị tẩm lại thành như vậy, nàng còn làm thế nào ở trong cung? Chuyện này chính là muốn bị người cười chết?
Quản việc thị tẩm là công việc của Kính Sự Phòng, vừa rồi thông báo là thái giám quản sự của Kính Sự Phòng Vương Đức. Ông ta gọi mấy tiểu thái giám qua đây, liền chuẩn bị đem Thẩm Khanh nâng đi.
Thẩm Khanh còn có thể nói khác sao?
Nàng cho dù ở trong lòng như có một vạn ngựa cỏ bùn chạy qua* cũng chỉ có thể bị nâng trở về.
*Ngựa cỏ bùn (草泥马-Thảo nê mã): Là một loài lạc đà không bướu ở phương Tây, còn gọi là Dương Đà, nhưng đồng âm với từ mắng chửi “Thao nhĩ mụ”, tiếng Việt là [Đ·M·M]. Vì vậy câu “Trong lòng như có một vạn ngựa cỏ bùn chạy qua (一萬匹草泥馬奔騰而過)” mô tả cảm giác bối rối, tức giận đến tột độ, cảm giác phát điên và suy sụp, hỗn loạn, tức giận và không nói nên lời, giống như một khung cảnh hỗn loạn với vạn thú chạy qua.
Nàng thật trăm triệu không nghĩ đến một hồi thị tẩm có thể thành như vậy, trên mặt nhất thời không giấu được vẻ u ám. Đương nhiên, lúc này sắc mặt nàng có chút đen cũng là điều bình thường.
Cũng sẽ không có người quan tâm nàng nghĩ như thế nào. Trong cung này, chỉ khi ngươi được sủng thì mới có người phía dưới tới nịnh nọt, tới phỏng đoán tâm tư của ngươi.
Lần thị tẩm đầu tiên này của nàng thế nhưng lại bị Hoàng Đế phái người nâng trở về. Thật là không thể phỏng đoán được tâm ý của nhân gia a.
Một đường bị nâng trở về Chiêu Hoa Cung, Xuân Hoa cùng Thu Lộ nhìn thấy cũng kinh ngạc đến ngây người. Cung nhân của Kính Sự Phòng không nói những lời chúc mừng, Xuân Hoa Thu Lộ ở trong cung thực chưa từng thấy qua bao giờ.
Vẫn là Thu Lộ bị kinh sợ, quay lại liền tìm một tiểu thái giám nghe ngóng. Vừa nghe Thẩm Khanh được người nâng đi thị tẩm nhưng thậm chí ngay cả Hoàng Thượng còn chưa gặp được liền bị nâng về, sắc mặt của Thu Lộ đều đại biến.
Buổi chiều hôm nay, nàng ta nghe tin tức từ Kính Sự Phòng còn thật cho rằng Thẩm Khanh vẫn là có mệnh tốt, không nghĩ đến đến còn có thể xảy ra chuyện như này.
Cũng chưa từng có sự tình như vậy xảy ra ở trong cung, người được nâng vào lại còn có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh bị đuổi về.
Lần này không phải đã quá rõ ràng là Hoàng Thượng không có chút hứng thú đối với Thẩm Khanh sao?