Vẻ ngượng ngùng trên gương mặt của Thẩm Khanh lần nữa hiện lên, chậm rì rì hướng Hiên Viên Linh cọ tới. Lại nói, tuy tính tình của cẩu hoàng đế chẳng ra sao cả, nhưng nhìn đến một thân nam nhân vẫn là thực tốt.
Động tác của Thẩm Khanh chậm lại, nhưng nếu quá chậm thì sẽ không thú vị, tự nhiên liền giảm hứng thú.
Nàng tuy chậm nhưng không có kết cấu, cái tay nhỏ nhắn ở trên người hắn làm xằng làm bậy, không những không khiến người khác mất hứng thú, trái lại trêu chọc một hồi khiến trên mặt Hiên Viên Linh suýt không giữ nổi trấn định. 
Thấy Thẩm Khanh chậm chạp không biết nên làm gì tiếp theo, hắn liền đè người xuống. Cái ót của Thẩm Khanh bỗng chốc nện mạnh lên chăn bông. Mơ mơ màng màng nói trong lòng, “Cho ngươi giả vờ, nhịn hết nổi đi”.
Rất lâu sau, mây tan mưa tạnh, Hiên Viên Linh vốn tính toán gọi nước tắm, nhưng liếc nhìn ngọc thể của nàng, hầu kết lại lên xuống một hồi.
Hắn xoay người, đem nàng áp chế.
Thẩm Khanh không nghĩ đến hắn còn tới, cũng bị hắn bức đến run rẩy thở dốc. Vì sao cẩu hoàng đế này thể lực tốt như vậy? Trong hậu cung không phải có rất nhiều nữ nhân ư? Không uy no hắn? Hiện tại ở trước mặt nàng liền buông thả? Được, vậy thì buông thả đi.
“Câm miệng”. Tiếng rên rỉ vừa ngây thơ vừa mị hoặc tựa như có thể câu hồn đoạt phách.
Thẩm Khanh: “.......” Mẹ kiếp. Trường hợp này còn có thể nhịn?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play