Nàng thấy Hiên Viên Linh nhìn về phía bụng mình, lúc này cô cảm thấy thực xấu hổ. Nàng không được ăn tử tế từ sáng hôm qua. Lại thêm ồn ào về chuyện thị tẩm không thành bị nâng trở về càng làm cho bữa cơm trở nên kém hơn, giữa trưa cũng không có gì hay để ăn. Đến tối, tin tức từ Kính Sự phòng còn chưa tới, nàng ăn không ngon, vừa mới xong một trận hoan ái, hiện tại đói bụng cũng là bình thường.
Hiên Viên Linh nhìn vẻ mặt xấu hổ nghẹn khuất của Thẩm Khanh, cảm thấy có chút buồn cười. Bất quá đây là lần đầu thị tẩm của nàng, bị hắn lăn qua lăn lại thành như vậy, vô cùng hào phóng nói: “Truyền thiện.”
Đêm qua Thẩm Khanh cũng đói, nhưng nàng không phải hoàng đế, nếu đói bụng thì nàng chắc chắn sẽ không có gì để ăn. Hôm nay hoàng đế rất nhân từ, bữa tối đã được dọn ra, Thẩm Khanh buông bỏ sự bực bội vì bị giày vò vừa rồi.
Nhất là khi cung nhân mang bữa ăn khuya lên, ánh mắt của nàng sáng lên, liền không thấy buồn ngủ chút nào, nhìn Hiên Viên Linh một cách mong chờ, nhưng lại không nói gì.
Hiên Viên Linh nghĩ đến vòng eo tinh tế nhưng không tương xứng với bộ ngực của nàng. n, vẫn nên là ăn nhiều một chút đi.
Hiên Viên Linh liếc mắt nhìn món đu đủ hầm sữa ngao tuyết rồi chỉ người đem tới trước mặt Thẩm Khanh.
Thẩm Khanh nhìn thấy mà trong lòng như có một đoàn ngựa giẫm qua, dáng người nàng mị hoặc như vậy, cẩu hoàng đế còn muốn nàng bồi bổ? Không có thiên lý sao?
Nhưng nàng chỗ nào không dám không ăn, đơn giản biểu hiện một mặt ăn rất ngon. Nàng cũng thực sự đói, vì thế một bên rụt rè một bên cấp chính mình no bụng.
Hiên Viên Linh ăn hai miếng liền không ăn tiếp, nhìn Thẩm Khanh ăn ngon lành, chợt nhìn tới cái bụng phẳng lì của nàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT