Ngày hôm sau, Tần Giản quay trở lại trường học.
Sau hai ngày nghỉ phép, cậu ta vẫn trò chuyện vui vẻ với học sinh trong lớp, mỗi chủ đề câu chuyện đều vô cùng thú vị. Tụ tập với đám nam sinh bàn luận về bóng rổ, bóng đá và mô hình. Lát sau lại hàn huyên cùng các nữ sinh về trà sữa hay món tráng miệng mới của một cửa hàng nào đó. Chủ đề nói chuyện bao quát cả nam lẫn nữ, như thể không có chủ đề nào mà Tần Giản không thể trò chuyện được.
Tô Vân Thiều rất bội phục với khả năng ngoại giao của cậu ta, không nhịn được hỏi: “Trước kia cậu ta vốn như thế sao?”
Lôi Sơ Mạn đáp: “Trước đây chỉ thấy thứ hai cậu ta mới nói nhiều như vậy.”
“Lần này có lẽ vì nghỉ liên tục từ thời gian bị thương thêm cả cuối tuần nên không nhịn được nữa đấy.” Triệu Tình Họa giải thích.
Bách Tinh Thần: “Cậu ta lắm lời thật.”
Tần Giản hôm nay như cá gặp nước, thao thao bất tuyệt với không biết bao nhiêu người, đều đều suốt buổi sáng tự học, tranh thủ ngay cả mười phút giải lao cũng tíu tít cùng bạn học. Đi học cả ngày chỉ thấy cậu ta chuyên tâm nói chuyện phiếm với các bạn trong lớp. Mọi người đều thắc mắc đến tột cùng cậu ta có bao nhiêu lời muốn nói và muốn lải nhải trong bao lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT