Sở dĩ bất ngờ được gọi là bất ngờ là vì nó chỉ có tác dụng khi chúng ta nhìn thấy nó ngay từ cái nhìn đầu tiên mà không biết trước chuyện gì.
Nghe tin con gái sắp trở về, hòn đá lớn nhất trong lòng Lữ Thư Nam rơi xuống, cũng không quan tâm đó có phải là bất ngờ hay không.
"Có thể trở về an toàn là tốt rồi."
Mẹ Tô cũng đã trải qua quá trình tìm kiếm con gái, bà biết rất rõ cảm giác lo lắng, không mong muốn điều gì, trong lòng chỉ mong con gái có thể bình an trở về. Bà vỗ nhẹ vào mu bàn tay Lữ Thư Nam an ủi: “Vân Vân nói trở về thì nhất định sẽ trở về mà, bà cứ yên tâm đi.”
Lữ Thư Nam gật đầu: “Cảm ơn bà, Oản Oản.”
"Cám ơn cái gì chứ?" Mẹ Tô ngượng ngùng cười nói: "Tôi mới là người nên cảm ơn bà mới đúng. Hiểu lầm bà nhiều năm như vậy, còn nói nhiều câu khó nghe với bà, bà đều không so đo, tính toán."
Lữ Thư Nam: “Tôi còn không biết tính tình của bà hay sao? Thích ai thì cố gắng đối xử tốt với người đó. Còn ghét ai thì ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn. Bây giờ bà biết được tôi bị oan là được rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT