Trước đây, Diêm Vương thường chỉ nói chuyện một lúc rồi rời đi. Nhưng hôm nay, Diêm Vương lại giữ ở bên mép giường của Tô Vân Thiều suốt mười tiếng đồng hồ. Sau đó, Diêm Vương trở nên rối rắm, khác thường so với mọi ngày, anh cũng chọn ngày hôm nay để trực tiếp nói rõ mọi chuyện về kiếp trước với bố mẹ Tô, đồng thời đưa ra yêu cầu như vậy.
Tô Vân Thiều biết được rằng hôm nay là một ngày khá bất thường, vì vậy cô vẫn luôn để ý đến Diêm Vương, hiện tại nhân lúc xung quanh đang yên tĩnh, cô liền hỏi: “Hôm nay anh làm sao vậy?”
Diêm Vương không trả lời, anh ôm Tô Vân Thiều nằm lên giường, hỏi sang chuyện khác: “Em có nhớ tại sao bản thân lại không đeo vòng cổ, mặc áo cao cổ hay quàng khăn quàng cổ không?”
Tô Vân Thiều đáp: “Tôi không nhớ nữa, nhưng hình như suýt chút nữa là bị bóp cổ đến chết rồi, hoặc là thực sự bị bóp cổ đến chết đúng không?” Nếu không, sao tự nhiên lại cứ giữ cái thói quen ấy mà không có lý do.
Diêm Vương càng nắm chặt tay Tô Vân Thiều hơn, nói: “Là hôm nay.”
Im lặng một hồi lâu, anh nói: “Cả ngày nay ta chẳng làm được gì cả, chỉ mỗi nhớ em, đêm nay ta không về, để ta ở lại đây ôm em ngủ đi, ta sẽ không làm gì em đâu.”
“Ừ.” Tô Vân Thiều ôm anh vào lòng như ôm con trai, khẽ vỗ vào lưng anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT