Tần Sóc dẫn đồng nghiệp vội vã chạy đến biệt thự giải mã, chủ của biệt thự không có ở đó, vì vậy người quản lý đưa họ đến nơi xảy ra chuyện.

Tần Giản đang ngồi ở cửa biệt thự chờ người, nhìn thấy bọn họ liền chạy tới, nhanh chóng kể lại toàn bộ sự việc cho Tần Sóc nghe.

Chủ yếu là không biết Tô Vân Thiều thẩm vấn quỷ ở chỗ nào, giờ cậu ta phải nghĩ cách bao biện giúp Tô Vân Thiều!

Tần Sóc gật đầu, nhận chìa khóa từ Hứa Miên, phái mấy người trong đội đến ghi lời khai của đám người đàn ông ưu tú, dẫn mấy người còn lại mở cánh cửa đang khóa.

Trước mặt mọi người, Tô Vân Thiều, người được cho là đang thẩm vấn quỷ đang nhắm mắt tựa người trên sô pha.

"Đội phó Tần, vào đi."

Dưới ánh mắt nghi hoặc, tò mò của các đồng nghiệp, Tần Sóc sờ mũi nói: "Trước khi Cục Nhận dạng* thu thập hết các chứng cứ, không ai được tiến vào phá huỷ chứng cứ."

(*) Cục Nhận dạng(IB) là cơ quan trong trực thuộc Phòng Hình sự của Cục Tội phạm và An ninh của Lực lượng Cảnh sát Hồng Kông. Có trách nhiệm chính là nhận dạng dấu vân tay, chụp ảnh pháp y, xử lý DNA. Nhiệm cụ của Cục là tìm kiếm dấu vân tay từ hiện trường vụ án để nhận dạng dấu vân tay và cung cấp bằng chứng chuyên môn cho toà án về các vấn đề nhận dạng.

“Cứ vào đi, chỗ này không phải hiện trường vụ án.” Tô Vân Thiều hỏi: “Anh muốn đưa ai xem cùng?”

Đồng nghiệp:?

Tần Sóc thành công diễn giải: Đây chính là chuẩn bị gặp quỷ.

Không biết vì sao, trong lòng Tần Sóc vẫn có chút vui mừng thầm: Chúng ta đều là đồng đội tốt, cùng nhau phá án, cùng nhau độc thân. Sao có thể để bản thân mình là người duy nhất tam quan vỡ vụn được chứ?

"E hèm, đến cũng đến rồi, cùng nhau xem đi."

Đồng nghiệp:? ? ? Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  TY T và web t ytnovel.

Tần Sóc gọi đồng nghiệp tiến vào, để người cuối cùng đóng cửa lại, vẻ mặt nghiêm túc nói với mọi người: “Lát nữa nhìn thấy điều gì cũng không được la hét, không được chạy lung tung, không được động tay động chân.”

Đợi bọn họ gật đầu đồng ý, lúc này Tần Sóc mới nhìn Tô Vân Thiều, nói: "Được rồi."

Tô Vân Thiều giơ tay lên, lần lượt chạm vào điểm giữa hai đầu lông mày, tạm thời mở mắt âm dương cho mọi người có mặt ở đây.

Tiếng hít sâu lần lượt nổi lên, mọi người đều dụi dụi mắt, nghi ngờ mình xuất hiện ảo giác.

Vừa rồi chỉ có mỗi Tô Vân Thiều là người duy nhất ngồi cạnh ghế sofa, sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một người khác? !

Tô Vân Thiều trở lại ghế sô pha ngồi xuống: "Tự mình nói đi."

Quỷ nữ bắt đầu kể câu chuyện.

Quỷ nữ tên là Vân Khê, bạn thân của cô ta là người từ nơi khác đến Bắc Kinh tìm việc, hai người đều đến từ một vùng nông thôn nhỏ. Kiến thức, trang phục và ngoại hình của họ rất khác với những cô gái ở thành phố lớn, đi đâu cũng cảm thấy không hòa nhập được với nơi này.

Bạn thân của cô ta xinh đẹp hơn cô ta, biết ăn nói, làm việc trong quán bar, tìm được bạn trai giàu có, còn cô ta làm nhân viên thu ngân trong siêu thị.

Ngày hôm đó, bạn thân của cô ta đưa cô ta đến nông thôn du lịch, muốn nhân cơ hội này để giới thiệu cho Vân Khê một đối tượng giàu có để sau này cô ta không phải làm việc vất vả nữa.

"Nhưng đó chính là một cơn ác mộng.” Đôi mắt của Vân Khê chảy máu, chảy xuống khuôn mặt tái nhợt, trông cực kỳ ghê rợn.

Những người có mặt ít nhiều đều có kinh nghiệm xử lý các vụ án, kết hợp với hiện trường bọn họ đã dự cảm đến điều gì đó, trong lòng thầm chửi súc sinh!

Vân Khê: "Lúc đầu bầu không khí rất tốt, chúng tôi chơi rất vui vẻ. Buổi tối, tôi đi vệ sinh, đi được nửa đường thì quay lại lấy băng vệ sinh, thấy họ bỏ những viên thuốc nhỏ vào ly rượu. Tôi không biết đó là gì, trực giác mách bảo đó không phải thứ tốt gì, lúc đó tôi muốn đưa bạn thân của mình đi, nhưng không ngờ dưới sự hướng dẫn của bạn trai cậu ấy, bạn thân tôi đã bắt đầu uống thứ đó, thậm chí còn thuyết phục tôi uống thứ đó nữa." ( app truyện TᎽT )

Sắc mặt đám người Tần Sóc càng tức tối hơn. Vốn dĩ họ chỉ cho rằng đó là một vụ cưỡng hiếp giết người, không ngờ lại có liên quan đến ma túy!

"Sau đó..." Vân Khê nghẹn ngào: "Bọn họ nhiều người quá, chúng tôi bị bọn họ cho uống thuốc. Bạn thân của tôi lớn lên rất xinh đẹp, đã bị bọn họ... Còn tôi vì đang đến tháng nên thoát được, muốn trốn ra ngoài để cầu cứu, sau đó không biết vì sao mà mất mạng.”

Nghe người mất kể lại chuyện mình bị sát hại, những người trong Đội điều tra hình sự đều rất kinh hãi, nhưng họ càng tức giận hơn - những thứ rác rưởi không bằng cầm thú!

Nữ pháp y trẻ tuổi kìm nén cơn tức giận nghe hết toàn bộ quá trình, tiến lại gần giường, kiểm tra thi thể trên giường trước.

Tô Vân Thiều tiêm cho nữ pháp y một mũi dự phòng: “Thi thể bị vùi trong đất, lại bị quỷ ám, bị âm khí ảnh hưởng, rất khó phát hiện thời gian thực sự tử vong, còn nguyên nhân tử vong thì vẫn tìm được.”

Nữ pháp y tiến hành xét nghiệm theo quy trình cố định, phải thừa nhận rằng lời nói của Tô Vân Thiều rất đúng: “Phán đoán sơ bộ cho thấy thời gian tử vong là hơn bốn tháng, trên cơ thể có rất nhiều vết thương bên ngoài nhưng không phải là nguyên nhân chính gây tử vong, nguyên nhân tử vong là do ngạt thở”.

Sau đó, nữ pháp y lại đi khám nghiệm thi thể Vân Khê: “Thời gian tử vong được hơn 4 tháng, không có vết thương bên ngoài. Nguyên nhân tử vong là do bị vật cứng đập mạnh vào từ phía sau đầu, hộp sọ vỡ nát, hộp sọ xuất huyết trong.”

"Có thể đưa bọn chúng ra trước công lý không?" Vân Khê lo lắng hỏi: "Nơi xảy ra chuyện là biệt thự này, chính là căn phòng này. Chỉ là khi tôi có ý thức, nơi này đang tu sửa, có rất nhiều đồ vật đã không còn nữa, còn có cách nào khác nữa không?"

Nữ pháp y và đồng nghiệp của mình ở Cục Nhận dạng bắt đầu hành động, kéo rèm lại, đeo kính và xịt chất lỏng khắp nơi trong phòng, kiểm tra phát hiện có khá nhiều chỗ có phản ứng với Luminol* nhưng xét nghiệm thêm lần nữa thì lại chứng minh đó không phải là máu người.

*Luminol là một chất hóa học linh hoạt có thể phát quang, với ánh sáng xanh nổi bật, khi trộn với tác nhân oxy hóa thích hợp.

Vân Khê nói cô ta đã chết nửa năm rồi, thời gian nửa năm đủ để tiêu hủy rất nhiều chứng cứ.

Ở đây không có dấu vết máu người nên không có cách nào chứng minh nơi này xảy ra chuyện. Sau khi tu sửa, rất khó để tìm ra bằng chứng còn sót lại vào thời điểm gây án. Trong thi thể bạn thân của Vân Khê cũng không có cách nào lấy được DNA của hung thủ.

Không có chứng cứ, cảnh sát không thể phá án, tòa án sẽ không thụ lý vụ án, không thể tuyên án.

Điều tuyệt vọng nhất trên thế giới là gì?

Đối với Vân Khê, đó chính là khó khăn lắm mới có cách tống những tên súc sinh đó vào tù, giờ lại biến thành hư không, có được hi vọng giờ lại thành thất vọng

“Aaa” Bởi vì cảm xúc quá mãnh liệt, âm khí cùng với tà khí trên cơ thể Vân Khê không khống chế được mà tuôn ra, mắt thấy sắp lan đến đám người cảnh sát.

Tô Vân Thiều di chuyển đầu ngón tay, một lá bùa đóng băng bay đến, đóng băng Vân Khê cùng với âm khí với tà khí xung quanh cô ta thành một tác phẩm điêu khắc băng.

Mọi người đều sửng sốt: Bảo bối, đây mới chính là hiệu ứng huyền huyễn!

Trước đây Tần Sóc đã từng nhìn thấy quỷ, nên lần này tiếp nhận nhanh hơn, đi tới trước mặt Tô Vân Thiều, thấp giọng hỏi: "Cô ấy có nghe thấy không?"

Tô Vân Thiều lại ném thêm một lá bùa khác về phía Vân Khuê, lúc này Vân Khê ngất hẳn.

"Không nghe thấy."

Tần Sóc: "Hiện tại pháp y chưa chắc có thể xác định chính xác thời điểm tử vong. Cho dù chúng ta có cách lấy được lời khai thì chứng cứ ngoại phạm và bằng chứng về thời gian của hung thủ vẫn đầy đủ. Chỉ có lời khai thì không thể kết án được."

“Việc này dễ.” Tô Vân Thiều nhìn nữ pháp y: “Có cách nào biến cho thời gian tử vong của họ thành hơn nửa năm không?”

Nữ pháp y quay lưng lại, nhìn lên trần nhà, lẩm bẩm: “Có rất nhiều nguyên nhân khiến thi thể bị phân hủy nhanh chóng, như nhiệt độ, vi khuẩn, các chất hoá học ăn mòn,... Nếu thi thể bị đóng băng, cũng cần phải phán đoán thích hợp về việc kéo dài thời gian tử vong.

Sau khi chứng kiến ​​Tô Vân Thiều có thể sử dụng băng nữ pháp y đã chu đáo đưa ra kiến nghị này.

Đang muốn sử dụng bùa đóng băng, lại bị Tần Sóc cắt ngang: “Ở dưới nhà còn mấy người nữa mà, bọn họ nhìn thấy hai người sống sờ sờ ra như vậy, trong biệt thự còn có video của camera giám sát, không dễ lừa như vậy.”

Quả thật có chút rắc rối.

Tô Vân Thiều: “Không có bộ phận chuyên xử lý hiện tượng kỳ dị sao?”

Huyền học dù có suy thoái đến đâu, nhưng vẫn chưa biến mất hoàn toàn, tô quốc khẳng định có biết những thứ này!

Hai mắt Tần Sóc sáng lên, lấy điện thoại di động ra: "Hồ cục, cháu muốn hỏi ngài một một chuyện."

"Chuyện gì thế?"

"Nếu như gặp phải quỷ tự mang thi thể của mình đi báo án, loại chuyện này nên xử lý như thế nào ạ?"

Hồ cục phun ra một ngụm trà: "Tiểu Cầm, gần đây cháu áp lực lớn quá hay sao mà bị ảo giác rồi? Hay là chú duyệt cho cháu mấy ngày phép, cháu về nhà nghỉ ngơi cho tốt?"

Tần Sóc: “Hồ cục, có một cao nhân đã mở mắt âm dương cho chúng cháu, tận mắt nhìn thấy một quỷ nữ giống hệt với thi thể đi tới báo án…”

Nghe được mấy lời này, Hồ cục liền biết đây không phải ảo giác.

"Việc này các cháu không cần lo."

Tần Sóc giơ tay hiệu cho mọi người một dấu ok, đi về một phía giải thích chi tiết cho Hồ cục.

Nữ pháp y cùng các đồng nghiệp của Cục Nhận dạng thấy không còn việc của mình nữa liền lướt đến gần tác phẩm điêu khắc băng, vừa nhìn vừa chọc, ánh mắt nhìn Vân Khê y như nhìn thấy quốc bảo gấu trúc vậy.

Nữ pháp y lặng lẽ di chuyển vài bước, thấp giọng hỏi: “Đại sư, ngài có bán bùa hộ mệnh không?”

Tô Vân Thiều liếc nhìn nữ pháp y hai lần, nói: "Cô vì người đã khuất mà tìm ra sự thật, cô vừa có công đức vừa có chính khí, ma quỷ khó có thể làm hại cô."

Nữ pháp y không hiểu lắm cái gì mà công đức, cái gì mà chính khí. Dựa vào văn cảnh với bối cảnh thì biết đó là chuyện tốt, chỉ có điều...

"Cũng có thể làm bảo hiểm kép mà! Tôi cũng phải mua một ít cho gia đình mình."

Trước kia không biết thì không sợ, nhưng bây giờ...

Nghe như vậy, những người còn lại cũng đưa ánh mắt khao khát ra.

Tô Vân Thiều suy nghĩ một lúc, nhận ra rằng công việc này thực sự nguy hiểm.

"Đợi tôi vẽ xong rồi sẽ đưa cho đội phó Tần của mấy người."

"Đại sư, tôi muốn 10 tấm.”

"Cẩu Tử, cậu lấy nhiều như vậy làm gì?"

"Anh trai à, tôi họ Tuân, đừng gọi bừa.”

"Đại sư, tôi lấy 7 tấm là đủ rồi."

"Đại sư, một tấm bao nhiêu tiền? Có chuyển khoản qua thẻ tín dụng hay thanh toán qua app ngân hàng không?"

Tô Vân Thiều: "..." Hình như cô nghe thấy đâu đó có tiếng kêu của số dư tài khoản.

Tô Vân Thiều chê tiền: Xin các cậu đừng đến, cứ đến là lại xảy ra chuyện ô ô ô.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play