“30% cổ phần.”
Ra khỏi cửa nhà họ Lâm, vừa lên xe, Trần Đông Bình đã quay đầu nói với ông cụ Trần và bà cụ Trần ở ghế sau: “Cha, sao cha có thể đồng ý cho cô ta 30% cổ phần xưởng quần áo? Còn phải đưa cho cô ta báo cáo tài chính của nhiều năm như vậy, cho phép cô ta đưa người vào phòng tài chính của chúng ta, để cô ta tham dự vào việc vận hành nhà máy?”
Lúc trước nói gì mà lập di chúc, sau trăm tuổi chia cho Trần Dã một phần ba tài sản.
Nhưng cơ hội để thực hiện trong đó rất lớn.
Đầu tiên, đó là chuyện của không biết bao nhiêu năm sau, hơn nữa chẳng qua chỉ là một bản di chúc, di chúc do người viết, qua vài năm viết lại một bản cũng không sao.
Ngoài ra, vốn dĩ trong nhà rõ ràng đã có mấy căn nhà đứng tên cha mình, dù sao mấy việc này tương lai thế nào thì rất khó nói, cho nên tuy rằng bị ép tới cửa không vui vẻ gì, nhưng vẫn phải đồng ý với cha đến đây thoả hiệp với nhà họ Lâm.
Nhưng đưa ra 30% cổ phần của xưởng quần áo thì hoàn toàn là một chuyện khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT