Ra khỏi sân nhà họ Trần, Trần Dã quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Vẫn là cái sân bốn năm trước.
Vẫn là toà nhà kia.
Đến cả mấy cây hoa lan trắng ở phía sau cũng đều giống mấy năm trước như đúc.
Nơi này có kỷ niệm đẹp nhất của cậu, cũng có kỷ niệm đau khổ nhất của cậu.
Lâm Khê thấy hai mắt cậu đỏ lên, sau đó cắn răng im lặng không lên tiếng mà lên xe.
“Chị, bọn họ biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play