Bà cụ Trương không trả lời Chu Mỹ Châu, nhưng lại lập tức quay lại hỏi Trương Tú Mai chuyện trừ tiền lương là thế nào? Đương nhiên lại là một phen không dám tin, lòng đầy căm phẫn, hùng hùng hổ hổ.
Nhưng lại không hề đề cập đến chuyện trả tiền cho Trương Tú Mai và nhà họ Chu.
Chu Mỹ Châu lại nói: “Bà ngoại, mắng chị gái và người thôn Lâm Hạ cũng không có ích gì, không thể giải quyết được vấn đề ăn cơm của chúng cháu. Bà, bà có thể trả tiền lại cho nhà chúng cháu được không? Bây giờ nhà chúng cháu đã thiếu nợ bên ngoài không ít tiền rồi.”
Sắc mặt của bà cụ Trương và người nhà họ Trương trở nên cực kỳ mất tự nhiên.
Bà cụ Trương nhìn qua con nhóc không khiến người ta yêu thích này, lại nhìn về phía Trương Tú Mai, ngược lại nghĩ ra một ý tưởng: “Mượn học phí cái gì chứ? Ban đầu là cả nhà các con muốn đến chỗ của Lâm Khê ở, cũng muốn để con bé nuôi con giúp mình, mượn tiền đóng học phí gì đó. Bây giờ con bé đang bị người ta khống chế, nhất thời không có cách nào, vậy ngày mai mẹ giúp con đưa Mỹ Châu và Gia Bảo đưa về nhà mẹ, để hai đứa nó đi học ở chỗ mẹ một thời gian trước. Đợi sau khi các con giải quyết xong chuyện của Lâm Khê, chúng ta lại đưa hai đứa nó về.”
Chu Mỹ Châu lập tức nhảy lên: “Con không đi, mẹ, con muốn ở lại Tân An.”
Trong chốc lát lại trở nên ồn ào không thể kết thúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT