Lâm Khê thở dài, nhét tiền và sổ tiết kiệm vào phong bì, đưa cho anh, nói: “Không cần đâu, anh Lương, ứng tiền thuê nhà còn có cho thuê căn nhà mà nhà họ Chu đang ở, tiền chỗ tôi chắc là đủ dùng rồi, sau này sẽ luôn có tiền thuê nhà, tôi tính toán để tiêu thì sẽ không thiếu, không cần dùng của anh đâu, tiền trước đây làm hậu sự của bà nội cũng chưa trả lại anh, còn có tiền bếp gas nữa, nếu không thì không cần trả nữa, dù sao thì anh ở đây cũng không tính rõ ràng, nhưng anh cũng không cần đưa tiền thêm cho tôi nữa.”
Tính toán quá rõ ràng cũng không tốt, dù sao thì cô định tự mình trả tiền lương cho thím Ngô, còn có tiền cho thím Ngô đi chợ mỗi ngày cũng không cần tìm anh lấy.
Dù sao thì anh cũng không để cô thiệt, là bản thân cô và Trần Dã nợ anh nhiều hơn.
“Tiền của em là tiền của em.”
Lương Triệu Thành không cầm lấy phong bì cô đưa, ánh mắt từ khuôn mặt vốn còn vui vẻ bỗng nhiên trở nên ủ rũ của cô, sau đó nhìn tới đôi tay nắm chặt phong bì, anh cũng không biết cảm xúc của cô tại sao bỗng nhiên suy sụp như vậy, nghĩ tới đây, anh cũng trở nên hơi bực bội, nói, “Đây là tôi cho em, điều này vốn dĩ là đương nhiên, đừng cầm đi cho người khác, những khoản tiêu khác không đủ thì nói với tôi.”
Cầm đi cho người khác?
Sao cô có thể cầm tiền của anh đi cho người khác?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play