“Mấy tháng không đến phòng vẽ.”
Vương Nhiên đen mặt, không màng đến Lương Triệu Thành ngồi bên cạnh luôn khiến cô ấy kiềm chế, lớn tiếng nói: “Lâm Tiểu Khê, đó là phòng vẽ của cậu, cậu mở phòng vẽ chẳng lẽ chỉ là chơi đùa sao?”
Lâm Khê ngồi bên cạnh cô ấy, vừa rồi lại dựa gần vào nói chuyện với cô, cô ấy lớn tiếng như vậy, lỗ tai sắp bị cô ấy oanh tạc mà nổ vang một trận.
“Không, đương nhiên không phải vậy.”
Lâm Khê ngượng ngùng nói.
Tuy cô không triển khai hoạt động phòng vẽ kia một cách nhanh chóng, nhưng chuyện nên làm đều đã làm.
Quan trọng nhất chính là, cô kinh doanh không chỉ có phòng vẽ, còn có đầu tư hoa viên ba tầng của phòng vẽ, đồ cất giữ trong phòng vẽ mà mấy năm nay cô thu mua, hiện tại cũng không vội bán, tương lai bán sẽ càng có giá, mấy thứ này không cần gấp, đây cũng là nguyên nhân vì sao cô bày mấy tác phẩm của những họa sĩ không chút tiếng tăm gì. Cô không vội bán, làm như kinh doanh hành lang triển lãm tranh, thuận tiện vận hành phòng làm việc là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT