Ông nội của cô ấy thường nói: "Phải sống cuộc sống của riêng mình. "
Khi còn nhỏ, cô ấy cũng chưa có suy nghĩ gì, lúc đầu cô ấy cũng thỉnh thoảng nổi lên một chút oán niệm, nhưng sau khi đã trải qua tình người ấm lạnh, trải qua rất nhiều chuyện, giáo dục của ông bà nội cũng đã đi sâu vào tận xương tủy.
Lại nói đến Lâm Khê và Lương Triệu Thành.
Sau khi Lâm Khê trở về phòng thì nhìn thấy khuôn mặt đen thui của Lương Triệu Thành, lại liếc mắt nhìn tên số điện thoại trên tay cô hiển thị "bà nội", cô suy nghĩ một chút, rồi đặc biệt gọi điện thoại cho khách sạn, bảo người ta đưa hai quả đào lên phòng.
Lương Triệu Thành: ???
Anh muốn nói mấy lời chua ngoa, nhưng cuối cùng anh cũng không phải là người như vậy, ủ hết nửa ngày, cũng chỉ cau mày lạnh lùng nói một câu: "Đào mùa đông, ăn ngon như vậy sao?"
Lâm Khê ngồi trên ghế sô pha, nhìn anh, cách một lát mới nói: "Trước đây em thường xuyên ăn, trước đây rất thích ăn, cha em cũng biết chuyện này, các giống đào khác nhau trên toàn thế giới mà ăn ngon nhất, sẽ để cho người ta chọn một ít để đưa đến cho em."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play