"Thực ra có thể cũng không hoàn toàn là vì chuyện đó,..."
Triệu Ức Tuyết chậm rãi nói: "Tớ nghe nói trong buổi triển lãm lần này cậu ta cũng tham gia vào đội ngũ phiên dịch của trường, khả năng nói tiếng Anh tốt nhất của lớp chúng ta chính là cậu ta."
Triển lãm tranh lần này bất kể là trong trường học hay trong ngành đều rất coi trọng, ở giữa cũng sẽ có rất nhiều lãnh đạo, thương nhân nước ngoài đến đây tham quan, cho nên nhà trường sớm đã tuyển rất nhiều sinh viên làm trợ lý. Vì xem xét thấy sẽ có mời thương nhân nước ngoài đến tham dự nên đã đặc biệt tuyển một nhóm sinh viên nói tiếng Anh giỏi để làm sinh viên phiên dịch, nhưng một phần sẽ do nhà trường phụ trách, tình huống cụ thể thì bọn Lâm Khê cũng không rõ lắm.
Mấy người trong ký túc xá của họ sớm đã là trợ lý của tổ công tác triển lãm tranh, trong khoảng thời gian này còn giúp hướng dẫn các sinh viên mới tuyển, đều rất bận rộn nên cũng không quan tâm đến các sắp xếp khác bên phía nhà trường.
Hơn nữa, sinh viên Học viện Mỹ thuật khi thi vào lớp văn hóa phần lớn thì thành tích không tính là xuất sắc, nói tiếng Anh cũng không tốt lắm.
Có người nói ông nội của Hứa Đan khi ông còn trẻ đã từng đi du học ở Anh, vì vậy tiếng Anh của Hứa Đan rất xuất sắc.
Vương Nhiên "ồ" một tiếng, nói: "Tớ đã nói tại sao gần đây đuôi của cậu ta càng ngày càng cong lên, nếu chỉ là đến thành phố Hồng Kông để trao đổi thì cũng không phải đến mức đó đâu, hóa ra là như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT