Chuyện ầm ĩ đến nước này, nói trong lòng cô ta hoàn toàn không trách cha mẹ mình là không thể nào, cô ta càng sợ bộ dạng này mà về nhà bị mẹ cô ta thấy, hỏi một hồi cô ta nhịn không được nói ra thì sau đó không biết sẽ lại ầm ĩ ra chuyện gì. Hiện giờ cô ta thật sự sợ Lâm Khê, cô ta sợ càng ầm ĩ đến cuối cùng thì càng không cách nào cho xong chuyện, cuối cùng người bị buộc dừng học sợ sẽ là cô ta.
Cô ta nghĩ như vậy càng thêm không muốn về ký túc xá hoặc về nhà, nhưng trời đã tối, cô ta cũng không cứ ở bên ngoài, sau đó hoang mang một trận, cuối cùng đi đến nhà cô mình.
Lâm Khê ở trên ban công, nhìn cô ta đứng ở trạm xe buýt đợi xe, chờ thêm hai chiếc xe mới lên một chiếc xe buýt, lúc này mới quay người lại.
Tầm nhìn của căn hộ này rất tốt, ban công đối diện cổng trường học, cảnh vật khuôn viên trường và dưới lầu đều có thể nhìn thấy không sót gì.
Tiểu Dã vẫn luôn đứng khoanh tay dựa vào khung cửa nhìn Lâm Khê, chờ cô quay đầu lại mới nói: “Lòng tốt nát vụn.”
Lâm Khê cảm thấy khí chất của Tiểu Dã rất tuyệt, trước kia vẫn là tên nhóc ngang tàng, lúc này mới một năm mà đã thành như vậy.
Cô cũng không so đo với cậu, cười nói: “Đi thôi, ăn cơm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT