Bởi vì câu chuyện về sườn xám này mà mối quan hệ giữa mấy người bọn họ vô tình thân thiết hơn rất nhiều.
Có điều bây giờ mới là thời gian nhập học, Tiểu Dã cũng là lần đầu đến thành phố Bắc, vì vậy Lâm Khê mỗi tối đều sẽ về nhà cùng Trần Dã và thím Ngô ăn cơm, thỉnh thoảng những lúc Nhạc Minh Tư ở bên này cũng sẽ qua đây cùng nhau ăn cơm.
Lâm Khê biết không nhận của bà ấy thì trong lòng bà ấy sẽ rất khó chịu, nhưng vẫn là cười nói: “Hai trăm đồng, ở bên này đủ để cho một nhà chúng ta ăn hai tháng cơm rồi.”
Cô nói chỉ cần năm mươi là đủ rồi,
Nhạc Minh Tư cũng không lôi kéo, Lâm Khê nói là năm mươi thì chính là năm mươi, có điều bà ấy cực kỳ thích mua quà cho Lâm Khê và Tiểu Dã. Hơn nữa mua quà cũng rất để tâm, lấy ví dụ như quần áo và đồ trang sức đơn giản nhưng lại được khéo léo chọn lọc, mua mô hình kiến trúc mà Trần Dã thích, hai người quen rồi cũng không có bất kì gánh nặng tâm lý gì nữa mà nhận lấy đồ.
Tuần đầu tiên cô cố gắng ngủ lại ở ký túc xá.
Hơn nữa trong nhà tuy có thím Ngô và Trần Dã nhưng Lâm Khê qua đây lâu như vậy cũng đã quen thuộc với việc ở bên mình có Lương Triệu Thành, ở trong nhà ngủ trong lòng ngược lại có chút cô đơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT