Chu Vân Vân nói xin lỗi Lâm Khê, cô ta lặp lại những lời mà lúc trước bản thân đã nói với Vương Nhiên.
Nói là gia đình nhà cô ta tầm thường, cha là cấp dưới của ông nội Hứa Đan, bản thân từ nhỏ nhìn sắc mặt Hứa Đan mà lớn lên, những lời nói đó hoàn toàn là vô ý, chứ không hề có ý muốn làm tổn thương Lâm Khê. Hơn nữa tính cách của Hứa Đan kiêu ngạo, không phải là kiểu người sẽ nói phải trái ra bên ngoài, vì vậy những lời nói đó tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài, cô ta chỉ muốn nói để cho Hứa Đan vui vẻ một chút, bởi vì Hứa Đan thực sự rất để ý trợ giảng Phó Phó Vân Lương và một số điều khác.
Lâm Khê nghe cô ta mắt đỏ ửng giải thích, cô đột nhiên ngắt lời cô ta, hỏi: “Chúng ta ở cùng một phòng ký túc xá, cậu muốn giải thích với tôi, hoàn toàn có thể tìm một thời gian thích hợp khác, vì sao lại cố ý đợi ở bên ngoài phòng học, đợi một tiếng đồng hồ vậy?”
Chu Vân Vân ngây người, lập tức rơi vào quẫn bách.
Cô ta ngây ngốc trừng mắt nhìn Lâm Khê, không hiểu tại sao con người này lại là dạng người như này, hoàn toàn không dựa vào quy luật bình thường mà xử sự.
Cho dù là lúc trước có ở dưới toà nhà giảng dạy, cô cũng không hề sợ người khác nói cô hùng hổ doạ người, không sợ người khác sẽ sản sinh ra ý kiến gì với cô, cô trực tiếp nói “hôm qua em và bạn học Chu Vân Vân xảy ra một chút bất đồng”, đương nhiên cô còn nói “có lẽ cậu ấy là đến tìm em giải thích”, cô nói như vậy là để nói với mọi người bên không đúng chính là cô ta.
Cô ta chắc chắn bản thân mình không dám giở thủ đoạn hoặc vạch cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT