Lâm Khê trong lúc nửa tỉnh nửa mơ có sự từ chối vì bị người khác quấy rầy, lầm bầm “ưm” vài tiếng, nhưng cũng chậm rãi tỉnh lại.
Sau một trận dây dưa triền miên, Lâm Khê thấp giọng nói: “Em cho rằng sau này anh sẽ không hôn em như vậy nữa chứ.”
Lương Triệu Thành ngẩn ra, ngay sau đó dịu dàng nói: “Xin lỗi, không liên quan đến em, chỉ là anh vừa nghĩ đến Lâm Khê kia, nên có hơi không được tự nhiên.”
Giống như giữa hai người có người khác đang vắt ngang vậy.
Nhưng Lâm Khê rất hiểu cảm giác của anh.
Cô nhẹ giọng nói: “Ban đầu em cũng không được tự nhiên. Chỉ là thời gian dài đã thành quen, cũng hoàn toàn không cảm thấy người này không phải em, liệu lúc anh hôn em có nghĩ đây là cơ thể của một người khác? Thật ra không phải như thế, anh từng xem chân dung của em, em soi gương đã lâu, trước nay không cảm thấy cơ thể này không phải em, bởi vì em vẫn luôn trông như vậy mà, đến cả một vài chi tiết nhỏ đều giống nhau, cho nên em cũng không thể giải thích rốt cuộc là chuyện gì.”
“Xin lỗi.” Anh vuốt tóc cô, thấp giọng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT