Thím Thu đúng lúc đem đồ ăn để lên bàn, bà ta vừa mới đi ra từ phòng bếp, vừa vặn nghe được lời nói kia của Trần Dã.
Tuy rằng sau đó Chu Vấn Bình đã nói thêm vài câu để hoà hoãn kết thúc chủ đề nên bà ta không muốn nhúng tay vào nữa, dù sao Trần Dã vì mặt mũi của chị mình mà khoác lác quá mức như vậy thực sự là làm cho người khác cười rụng răng. Đúng là thứ nông cạn không có hiểu biết, nhưng thím Thu lại không vui, Lương Tuyết Đình là bà ta nuôi lớn, là tâm can bảo bối của bà ta, làm sao có thể bị một thằng nhóc bôi nhọ như vậy?
Bà ta dọn đồ ăn lên xong rồi nói: “Bảo vệ chị gái là không sai, nhưng đứa nhỏ này cũng không thể tùy tiện nói bậy, cái gì mà đút tiền hay không đút tiền. Tuyết Đình năm nay thi đại học đã đạt được hơn 300 điểm, đủ điểm đậu đại học sư phạm đấy. Còn Đại học Bắc Thành, ở đây coi như đều là người trong nhà thì không nói, về sau đừng có ở bên ngoài nói bậy, bằng không không chỉ không bảo vệ được chị cậu, mà còn làm người khác cười đến rụng răng.”
Trần Dã cười khẩy một tiếng.
Cậu phớt lờ cái bà già này.
Lâm Khê duỗi tay ôm Trần Dã, cười nói: “Được rồi, để em không bị người khác cười đến rụng răng, chị của em sang năm sẽ nỗ lực thi đại học đủ điểm vào Đại học Bắc Thành luôn, được chứ?”
Mọi người đều cho rằng cô nói giỡn, chuyện này cuối cùng cũng qua đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT