Xuyên Về Thập Niên 90: Mỹ Nhân Trong Đại Viện

Chương 117


2 tuần

trướctiếp

Lâm Khê nói như vậy Trần Dã lập tức muốn xông ra ngoài đuổi theo bọn họ đòi đồ về, nhưng lại bị Lương Triệu Thành giữ lại, nói: “Có độc gì chứ, đừng nghe chị em nói linh tinh.”
Trần Dã quay đầu nhìn chị cậu thì thấy Lâm Khê đang cười, hóa ra là đang trêu chọc cậu.
Trần Dã bị chọc trong chốc lát trở nên bức bối.
Cái này chỉ là một chuyện bên lề, còn về Diệp Mỹ Dung rốt cuộc chỉ là đơn thuần chán ghét cô, hay là có một mục đích khác, cũng không vội đi làm rõ sự việc ngay bây giờ, dù sao đã biết Diệp Mỹ Dung tìm đến Trương Tú Mai và Chu Lai Căn là được rồi.
Ngày hôm sau chính là hai chín tháng mười hai âm lịch, buổi chiều bọn họ lên tàu hỏa, phải ngồi khoảng hơn ba mươi tiếng, ngày mai đêm ba mươi Tết buổi chiều gần năm giờ mới đến nơi.
Hiện đang là thời gian của Lễ hội Xuân, trạm tàu hỏa người đông nghìn nghịt, trước đây Lâm Khê cũng đã nghe nói những năm trước kia tàu hỏa màu xanh lá cây (1) trong những ngày Lễ hội Xuân nghiêm trọng như thế nào, nhưng nghĩ kĩ thì đó chắc hẳn là sau giai đoạn cuối của giữa những năm chín mươi với số lượng ngày càng tăng của dân lao động nhập cư mới phát triển ngày càng nghiêm trọng như vậy. Nhưng mà nhìn vào phòng chờ của trạm tàu hỏa đều đầy ắp người thì cô mới biết bản thân nghĩ những điều quá đương nhiên rồi, lúc này đây người cũng không hề ít.
(1) Tàu hỏa màu xanh lá cây: Tàu chậm, ồn ào, không có điều kiện với màu xanh lá cây rừng và trang trí màu vàng chạy trên hệ thống đường sắt Trung Quốc từ những năm 1950, loại bỏ dần vào đầu thế kỷ 21

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp