Thím Ngô và bà ba biết Lâm Khê cần phải đến thành phố Bắc thì đều nhắc đến muốn đón Trần Dã về nhà bọn họ đón Tết, Trần Dã cũng vui vẻ bằng lòng đến nhà bà ba cùng Tiểu Thạch Đầu đón Tết.
Nhưng Lâm Khê lại không bằng lòng.
Đây là năm đầu tiên cô đến nơi đây, Trần Dã cũng là người thân duy nhất của cô, đối với Trần Dã mà nói, cô cũng được coi là người thân duy nhất của cậu cho nên đương nhiên là phải ở cạnh nhau.
Còn về Lương Triệu Thành, đó là chồng cô, không phải người thân cùng quan hệ huyết thống cho nên ý nghĩa không giống nhau.
Đến thành phố Bắc đón năm mới là bởi vì Lương Triệu Thành, nhưng cũng không thể vứt bỏ Trần Dã được.
Trần Dã nghe thấy lời Lâm Khê nói liền lặng lẽ quay mặt lại, trên mặt tỏ ra không thèm nhưng mũi lại bắt đầu trương phồng cay cay.
Lâm Khê biết thằng nhóc này coi trọng thể diện, còn đặc biệt chán ghét sự sến sẩm cho nên cô nói: “Em xem, em từ nhỏ đến lớn đều chưa từng rời xa Tân An đúng chứ? Hoa tuyết cũng chưa từng thấy một đóa nào, bây giờ thành phố Bắc đang là mùa tuyết rơi đầy trời, cả một thế giới đều là một mảng trắng xóa. Em ở bên ngoài đi trên đường, một chân giẫm lên đó là em có thể chìm vào trong tuyết, còn có thể nặn thành hình giống quả bóng, ở trên tuyết lăn tròn, vui biết bao nhiêu mà?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT