Người chiến hữu đấy tên Đỗ Tùng, lớn hơn Lương Triệu Thành hai tuổi, hai người cùng năm nhập ngũ, nhưng lại giải ngũ sớm hơn Lương Triệu Thành hai năm, bây giờ đã là cha của một đứa con ba tuổi rồi, hiện tại anh ấy đang ở đồn cảnh sát thành phố Hoa làm việc.
Lương Triệu Thành chỉ là muốn nhờ Đỗ Tùng giúp đỡ đặt một phòng nghỉ theo kiểu cách gia đình, loại có hai phòng ngủ một phòng khách, anh nói với anh ấy là sau khi đến nơi sẽ hẹn anh ấy, nhưng sau khi Đỗ Tùng hỏi thời gian xuất phát của anh xong, buổi trưa đã sớm đứng ở nhà nghỉ bên kia đợi bọn anh rồi.
Đợi ở đại sảnh nhà nghỉ nhìn thấy Lương Triệu Thành thì anh ấy đã vui vẻ ra nghênh đón, sau đó còn chưa kịp chào hỏi thì ánh mắt anh ấy trước tiên đã đặt lên trên người của Lâm Khê và Trần Dã nhìn chằm chằm rồi, đi đi lại lại nhìn vài cái sau đó lại chuyển ánh mắt đặt lên trên người Lương Triệu Thành gọi một tiếng: “Triệu Thành.”
Không có cách nào khác, quả thực là Lâm Khê quá xinh đẹp.
Lương Triệu Thành gọi điện thoại cho anh ấy, nói muốn nhờ anh ấy giúp đỡ đặt một căn phòng theo kiểu dáng gia đình, còn đặc biệt dặn dò phải điều kiện tốt một chút, cần phải ngăn nắp gọn gàng, anh ấy còn cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bởi vì hai người là chiến hữu lâu năm như vậy, ở biên giới chính là tạm bợ ngủ trên một cái giường ghép liền, xuất thân của Lương Triệu Thành tuy tốt nhưng từ trước đến nay không phải kiểu tính cách hay để ý. Lội trong bùn đất hay bò trong nước, cũng chưa từng thấy anh kêu ca đòi hỏi gì, anh ấy nghĩ rằng, có lẽ là tiếp đãi khách hàng làm ăn gì đấy? Nhưng khách hàng làm ăn thì đặt phòng nghỉ kiểu cách gia đình làm cái gì?
Lúc này đây nhìn thấy Lâm Khê, còn có một đứa trẻ không nhỏ tuổi, cảm giác kỳ lạ lại càng thêm mãnh liệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT