Thẩm Miên: "Nguyên Gia Viêm số 19 à, tớ nghe nói tính cách của cậu ta rất thối, còn là nhị thế tổ hào môn, nhưng cậu ta đẹp như vậy, giống như một nam yêu tinh, bất luận là yêu đương hay là kết hôn cậu chả lỗ gì."
Phương Cẩm Niên: “Lỗ hay lợi gì chứ, chả liên quan đến tớ, thưởng thức trận bóng tử tế đi.”
Thẩm Miên: "Bạn học Phương Cẩm Niên, tôi không tin đồng chí đối mặt với sắc đẹp của nam yêu tinh còn có thể hai mắt vô hồn.”
Phương Cẩm Niên: “……”
Trên sân Nguyên Gia Viêm lần nữa ném trúng một quả ba điểm, khiến cho vô số người xem thét chói tai cùng hoan hô, tiếng huyên náo trực tiếp cắt đứt đối thoại của hai người.
Thẩm Miên cũng không cằn nhằn nữa, lấy ra đồ ăn vặt mới mua chia sẻ cho Phương Cẩm Niên, bắt đầu thưởng thức phong thái của các nam yêu tinh trên sân bóng.
Ánh mắt Phương Cẩm Niên một lần nữa rơi vào trên người Nguyên Gia Viêm, lực bật của cậu rất mạnh, lúc đoạt quả bóng rổ đoạt một lần là được, đứng ở vạch ba điểm nhảy lên. Lúc đứng lên ném rổ, dáng người ưu việt như là đường nét tỉ mỉ phác họa trong truyện tranh, cực kì thỏa mãn thị giác.
[ Ký chủ, có phải bị thuốc tăng buff cấp S của bạn mê hoặc rồi không?]
m thanh điện tử đột nhiên lên mạng kéo suy nghĩ của Phương Cẩm Niên về: [Hệ thống, cậu lại từ trong ngủ đông thức tỉnh? ]
[He he. Ký chủ, chờ đến khi thuốc buff máu của bạn nghỉ ngơi, bạn có thể tìm cơ hội lau mồ hôi cho cậu ta, tiếp xúc thân thể như lau mồ hôi ít nhất cũng cấp B, bạn lại có thể kiếm thêm 3 ngày HP đó.]
Phương Cẩm Niên xem nhẹ đề nghị không đáng tin của nó: [ Hệ thống, tôi có chút hiếu kỳ, nguyên lý tăng HP rốt cuộc là cái gì? Những cái như tuổi thọ thừa ra với tiền vô lí đến từ đâu vậy? ]
[Ký chủ, đợi đến một ngày nào đó bạn và thuốc buff máu của bạn xảy ra tiếp xúc thân thể cấp S, tất cả nghi vấn của bạn đều sẽ được giải đáp. Tại thời điểm này, bạn chỉ cần biết rằng cách bạn sử dụng nó sẽ không gây ra bất kỳ tác hại nào đối với thuốc buff máu và tất cả tiền bạn trao đổi đều hợp pháp và hợp lý, điều đó là đủ.]
Phương Cẩm Niên càng tò mò: [Loại tiếp xúc thân thể nào mới có thể được đánh giá là cấp S?]
Hệ thống cười không nói, lần nữa lặng yên không một tiếng động chạy.
·
Thi đấu luyện bóng rổ cũng không phải là trận đấu chính thức, không có hạn chế thời gian quá mức nghiêm ngặt, Nguyên Gia Viêm cùng đồng đội phối hợp chơi nửa giờ, bị tiếng thét chói tai của khán giả trên đài làm đau đầu, sớm ra sân nghỉ ngơi.
Cậu vừa nghỉ ngơi, liền có rất nhiều nữ sinh nhiệt tình muốn tới đưa nước.
Các đồng đội dự bị của Nguyên Gia Viêm đã sớm đoán trước, trước một bước đi qua ngăn trở đường đi của các nữ sinh, bốn phía khu vực của Nguyên Gia Viêm hình thành một phạm vi chân không nhỏ.
Bộ dáng Nguyên Gia Viêm tập mãi thành thói quen, cậu tiếp nhận nước khoáng đồng đội lấy tới, rất nhanh uống xong một chai, sau đó nhẹ nhàng khéo léo ném chai nhựa rỗng vào thùng rác. Nghỉ ngơi một thời gian, cậu tiếp tục thi đấu.
Cho đến khi trận đấu bóng rổ kết thúc, cậu vẫn chưa tách ra khỏi các đồng đội, trong trạng thái phòng thủ nghiêm ngặt, các nữ sinh đừng nói là một chai nước, thậm chí ngay cả một câu cũng không có cơ hội nói với cậu.
Trước đó Phương Cẩm Niên còn tưởng rằng luyện tập bóng rổ là một cơ hội tốt để tăng HP, không nghĩ tới, một chút cơ hội cũng không có. Xem ra, mấy ngày thi đấu bóng rổ sau đó cũng không cần tới, cô nhất định phải tìm được cơ hội tăng HP khác.
Thời điểm luyện tập bóng rổ chính thức kết thúc đã đến 8 giờ rưỡi tối, Nguyên Gia Viêm cùng các đồng đội cùng đi, rất nhiều người xem vì cậu mà đến cũng lục tục rời đi.
Thẩm Miên cuối cùng nhớ tới bài tập và tư liệu bị mình quên ở thư viện, đi trước một bước.
Sau khi tan học Phương Cẩm Niên vội vã đến sân bóng rổ, cơm tối cũng chưa ăn, hiện tại có chút đói bụng, lúc này căn tin không có gì ăn ngon, cô đi ra cổng trường thẳng đến quán cháo Trần gia.
"Tôi muốn một bát lớn cháo trứng muối và thịt nạc."
Vừa đi vào cửa hàng, Phương Cẩm Niên liền nghe thấy một giọng nam trong sáng quen thuộc.
Cô ngẩng đầu nhìn, người gọi đồ ăn trước quầy kia không phải là nam sinh thuốc buff máu Nguyên Gia Viêm mà cô luôn nhớ mong sao?
Nguyên Gia Viêm thay một bộ quần áo, đội mũ lưỡi trai và khẩu trang màu đen, chỉ lộ ra một đôi mắt xinh đẹp. Hồ Thừa đứng ở bên cạnh cậu, đang thao thao bất tuyệt nói gì đó.
Thật sự là đi mòn gót sắt tìm không thấy, tìm được lại chẳng tốn công!
Cơ hội tăng HP không phải đã tới rồi sao?
Phương Cẩm Niên bước nhanh qua, đứng xếp hàng phía sau Nguyên Gia Viêm.
Hệ thống có chút sốt ruột, [ Ký chủ, sao bạn chỉ đứng sau lưng thuốc buff máu, sao không làm cái gì?]
Phương Cẩm Niên: [Tôi đang suy nghĩ dùng phương thức như thế nào có thể không mạo phạm tiếp xúc với cậu ấy.]
Hệ thống: [Bạn cũng quá lằng nhằng, tôi đến giúp đỡ một chút!]
Âm thanh điện tử của hệ thống vừa mới nói xong, cửa tiệm truyền đến một trận tiếng ồn ào, trong tiệm cháo lập tức tràn vào rất nhiều thực khách mới, cửa ra vào trong nháy mắt trở nên chật chội.
Trong đám người chen chúc, hệ thống thuận thế đẩy một cái lên vai Phương Cẩm Niên, dưới bất ngờ không kịp đề phòng, Phương Cẩm Niên trực tiếp bổ nhào về phía trước, cả người bổ nhào tới trên lưng Nguyên Gia Viêm.
[Tinh! Thân thể tiếp xúc cấp B, HP tăng 3 ngày, có thể đổi 3000 đồng tiền mặt.]
Cách lớp vải mỏng manh của trang phục mùa xuân, Phương Cẩm Niên cảm nhận được cơ bắp rắn chắc nóng rực của nam sinh, da đầu cô nhất thời tê dại, ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với tầm mắt lạnh như băng hung ác của Nguyên Gia Viêm.
Hồ Thừa ở bên cạnh còn xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, huýt sáo một tiếng, cười trêu chọc, "Ồ, có người nhào vào trong lòng kìa!"
Phương Cẩm Niên cảm thấy cả người tê dại, cô chưa từng xấu hổ như vậy. Nghĩ đến tuổi thọ ngắn ngủi của mình, lại nghĩ đến lượng máu ba ngày ngoài ý muốn lần này, cô quyết định coi như vừa rồi không có gì xảy ra.
Phương Cẩm Niên thu tay lại, thập phần bình tĩnh nhìn Nguyên Gia Viêm: "Thật xin lỗi, nơi này quá chật chội, không cẩn thận đụng phải cậu."
Giọng nói của cô bình thường như thế, thần thái trấn định như thế, phảng phất vừa rồi nhào vào sau lưng người khác không phải là cô.
Cô không xấu hổ, người xấu hổ liền biến thành Nguyên Gia Viêm và Hồ Thừa.
Nguyên Gia Viêm nhìn nhiều người xếp hàng chen chúc phía sau như vậy, trả lời một câu không sao, bưng cháo nhân viên cửa hàng mới nấu xong, trực tiếp đi đến chỗ ngồi của mình.
Hồ Thừa sờ sờ cái mũi, cũng bưng lên chính mình cháo đi theo Nguyên Gia Viêm phía sau, mới vừa đi hai bước, liền nghe được một cái lão thái thái thanh âm: “Còn nhào vào trong lòng nữa, đồ khổng tước đực xòe đuôi. Khuê nữ nhà người ta bị người chen lấn mới không đứng vững, người trẻ tuổi bây giờ, toàn là tự mình đa tình.”
Nguyên Gia Viêm & Hồ Thừa:???