Phương Cẩm Niên hoảng hốt mở mắt, cả người đau nhức, bên tai có rất nhiều âm thanh hỗn loạn lại không có quy luật, rõ ràng nhất chính là âm thanh máu tươi rơi tí tách.

Trên người có nhiều chỗ bị thương do cửa sổ thủy tinh vỡ nát quẹt qua, thực tế cổ tay bị thương nặng nhất, đang chảy máu ồ ạt. Vừa rồi nghe được tí tách rõ ràng là âm thanh từ đó mà ra.

Tai nạn xe cộ tới quá đột ngột.

Phương Cẩm Niên vốn cho rằng hôm nay là ngày may mắn của cô.

Cô làm thêm đóng vai búp bê ở công viên trò chơi ở ngoại ô, lúc tan tầm mệt mỏi không chịu nổi, khi nghỉ ngơi trên ghế ngồi, thì gặp phải người cùng chuyên ngành không cùng lớp. Khương Hiểu Mạn. Các cô cùng nhau học qua khóa chuyên ngành, có tình nghĩa mượn giấy bút lẫn nhau.

Khương Hiểu Mạn sau khi nhận ra cô, mời cô cùng nhau trở về trường học.

Phương Cẩm Niên rất vui vẻ đáp ứng, đi nhờ xe lần này, tiết kiệm lộ phí lại tiết kiệm thời gian.

Ai biết, chuyến đi nhờ xe này lại không may gặp phải sự kiện xe tông vào đuôi xe!

Mất máu quá nhiều khiến Phương Cẩm Niên càng ngày càng hôn mê, nhưng cô vẫn cố gắng lấy giấy trên xe, muốn dùng khăn giấy siết cổ tay của mình.

Cố gắng cầm máu, tuy rằng động tác này rất khó, nhưng chỉ cần có thể cho cô nắm lấy một con đường sống nhỏ nhoi, cô cũng tuyệt đối sẽ không buông tha!

Cô còn chưa muốn chết! Không muốn chết!

[Đinh! Kiểm tra phát hiện ý chí cầu sinh siêu mạnh mẽ, người thường cận kề cửa tử, bạn có muốn trói định “Hệ thống buff máu”, kéo dài sinh mệnh cho bản thân?]

Hệ thống buff máu!

Phương Cẩm Niên làm hội viên lâu năm của Tấn Giang, dĩ nhiên hiểu biết được hệ thống là thứ gì đó cũng tốt tốt!

Cô lập tức đáp lại thanh âm điện tử đột nhiên xuất hiện trong đầu: [Tôi muốn! Tôi muốn! Hiện tai tôi siêu siêu mong muốn hệ thống buff máu!]

[Đinh! Chúc mừng kí chủ trói định “Hệ thống buff máu”, chỉ cần liên kết với thuốc buff máu là có thể tăng tuổi thọ của bạn, tuổi thọ thừa lại có thể quy đổi sang tiền mặt nâng cao chất lượng cuộc sống. Sau khi liên kết với thuốc buff máu, thỉnh ký chủ tích cực chăm chỉ dùng thường xuyên, bảo đảm thân thể luôn khỏe mạnh.]

[ Kiểm tra ra thân thể ký chủ tổn thương cao đến 80%, chi trước 9 ngày HP tiến hành chữa trị.]

Trước mắt Phương Cẩm Niên xuất hiện một cái thanh tiến độ nửa trong suốt, theo tiến độ chữa trị đang tăng, đau đớn trên người cô dần biến mất, trong đầu chỉ còn chút cảm giác say xe.

[Thân thể đang trong giai đoạn chữa trị, ký chủ sắp hôn mê, tai nạn xe cộ lần này ký chủ sẽ được bệnh viện chuẩn đoán vết thương nhẹ không cần nằm viện, thỉnh ký chủ sau khi ra viện mau chóng dựa vào manh mối của hệ thống tìm thuốc buff máu, bảo đảm mạng sống của bản thân an toàn!]

Theo một tiếng thông báo cuối cùng của hệ thống, mí mắt Phương Cẩm Niên dần dần trở nên trầm xuống, dư quang của cô nhìn thấy bên ngoài xe giống như có một thân ảnh mặc bạch y. Cực kỳ giống Bạch Vô Thường trong truyền thuyết nhưng còn không đợi cô nhìn kỹ, mí mắt đã nặng nề khép lại.

Cô hoàn toàn mất đi ý thức, hôn mê bất tỉnh.

Bạch Vô Thường đang uống trà sữa bên ngoài xe chớp chớp mắt, nói với Hồng Nương Tử đang đứng bên cạnh: "Hồng Nương Tử, người vừa rồi tên là Phương Cẩm Niên, người thường này sẽ không nhìn thấy ta chứ?”

Hồng Nương Tử vẫy tay, "Đừng lo lắng, sau này nếu cô ấy hỏi, ta sẽ nói cho cô ấy biết đó là ảo giác.”

Bạch Vô Thường hút hết ngụm trà sữa cuối cùng, ném vào thùng rác, cầm lấy bút lông kẹp sau tai, ở phía sau tên "Phương Cẩm Niên" trong sổ sinh tử thêm một hàng chữ... gặp được tiên nhân Hồng nương tử, kéo dài tính mạng.

Hồng nương tử nhìn thấy tên "Phương Cẩm Niên" từ màu đỏ ban đầu biến thành màu vàng, hài lòng gật đầu, vỗ vỗ vai Bạch Vô Thường: “Bạch huynh vất vả rồi, lần sau lại mời huynh uống trà sữa.”

Nàng muốn ở lại để giải quyết tốt hậu quả, xóa đi toàn bộ dấu vết thương nặng của Phương Cẩm Niên, đồng thời sửa chữa camera hành trình của xe đi đường cùng tất cả phương tiện ghi hình, thuận tiện hóa thân thành hệ thống buff máu tiện thể xem tiến độ nối dây tơ hồng.

"Hồng Nương Tử khách khí rồi, lần sau còn nghiệp vụ kéo dài tính mạng cứ việc tìm ta." Bạch Vô Thường vẫy tay chào với Hồng Nương Tử, lúc xoay người rời đi trong lòng không nhịn được im lặng cảm khái.

Ai mà ngờ được? Đã từng náo nhiệt nhất làm ăn tốt nhất trong các bộ phận ở tiên giới  -- "Hồng Nương Miếu" cũng có ngày vắng như chùa bà đanh, ngay cả chủ quản nhân duyên Hồng nương tử đều phải tự mình hạ phàm nối dây tơ hồng.

Người thường vừa rồi tên là Phương Cẩm Niên kia, nhất định không biết thứ cô ta thật sự trói buộc, thật ra là "Hệ thống tơ hồng" lắm mưu nhiều kế.

Bạch Vô Thường tặc lưỡi hai tiếng, mở sổ Sinh Tử ra tìm quỷ hồn tiếp theo muốn tiếp dẫn. Hắn hy vọng người phàm tục muốn đi đón này cũng có vận may gặp được cơ duyên kéo dài mạng sống, hiện tại địa phủ kín hết chỗ, ít đi mấy quỷ hồn người thường là tốt nhất.

·

Khi Phương Cẩm Niên tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình đang nằm trên giường bệnh của bệnh viện, Khương Hiểu Mạn an vị bên cạnh cô trông coi, nhìn thấy cô tỉnh lại vui vẻ mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Khương Hiểu Mạn ân cần quan tâm Phương Cẩm Niên, nếu hôm nay không phải cô ấy mời Phương Cẩm Niên đi nhờ xe, Phương Cẩm Niên cũng sẽ không gặp tai nạn xe cộ lần này, Trong lòng cô ấy rất áy náy.

Phương Cẩm Niên cười nói mình không có việc gì.

Xác định Phương Cẩm Niên thật sự không có một tia không thoải mái, Khương Hiểu Mạn mới hoàn toàn thả lỏng, hai người đang nói chuyện, điện thoại di động của cô ấy vang lên, là công ty bảo hiểm gọi điện thoại tới bàn về việc bồi thường, cô ấy đi ra ngoài phòng bệnh nhận điện thoại.

Trong phòng bệnh chỉ còn lại có Phương Cẩm Niên.

Phương Cẩm Niên cúi đầu cẩn thận kiểm tra thân thể của mình, cả người lông tóc không bị thương, cô cố ý vươn tay phải ra mở lòng bàn tay, cổ tay và lòng bàn tay đều hoàn hảo như ban đầu, không có vết xước nào, như thể tiếng máu nhỏ giọt mà cô nghe thấy trước đó chỉ là ảo ảnh.

Nhưng Phương Cẩm Niên biết đó không phải là ảo giác, mà là sự thật.

Cơn đau do bị thủy tinh đâm rách, cơn choáng váng do mất máu quá nhiều mang đến, đều khiến cô không thể coi những gì gặp phải trước đó là giả dối.

Điện thoại của Phương Cẩm Niên vang lên, cô lấy lại tinh thần lấy điện thoại, giao diện điện thoại nhảy ra một cái cửa sổ:

[Thân thể chữa trị đã hoàn thành, đã khấu trừ 9 ngày HP, trước mắt còn lại lượng máu 4 giờ 13 phút 24 giây, lượng máu là 0 giờ tim ngừng đập, thỉnh ký chủ trân trọng sinh mệnh, mau chóng xuất phát tìm kiếm thuốc buff máu. Vị trí của thuốc buff máu đã được xác định, xin vui lòng mở hướng dẫn đến vị trí được chỉ định.]

Tắt cửa sổ đột nhiên nhảy ra, Phương Cẩm Niên chú ý tới điện thoại di động của mình có thêm một biểu tượng mặt bàn nhỏ giống như thanh máu, phía dưới thanh máu có một cái đếm ngược.

Cô nhìn thời gian hiển thị trên điện thoại di động, cộng với thời gian đếm ngược, phát hiện vừa vặn gom đủ 24 giờ.

Điều này có nghĩa là, nếu cô không thể tìm được thuốc buff máu trước 0 giờ tối, mạng cô vừa nhặt về sẽ lại mất đi!

Phương Cẩm Niên lập tức khẩn trương, động tác nhanh chóng rời khỏi giường, sau khi nói với Khương Hiểu Mạn một tiếng, trực tiếp làm thủ tục xuất viện, mở hướng dẫn đến chỗ thuốc buff máu.

·

Phương Cẩm Niên bước nhanh ra khỏi bệnh viện, đi theo hướng dẫn. Điểm đến của hướng dẫn là một quán cháo, cách bệnh viện và D cũng không xa, mở trong hẻm nhỏ gần phố ẩm thực.

Phương Cẩm Niên bình thường ngoại trừ học tập và làm công, gần như chỉ lui tới hai nơi thư viện và căn tin, đối với phố ẩm thực bên ngoài trường cũng không quen thuộc, đi theo hướng dẫn rẽ trái rẽ phải hai lần mới rốt cục tìm được quán cháo kia.

Quán cháo tên là cửa hàng cháo Trần gia, mặt tiền cửa hàng thoạt nhìn không lớn nhưng rất sạch sẽ, trước cửa dán một bảng nhựa báo giá, giá cháo trên đó và căn tin rẻ như nhau, cửa hàng đã ngồi đầy người.

Một nơi trong hẻm nhỏ khó tìm như vậy, mà còn có nhiều thực khách có thể tìm được.

Bây giờ là tám chín giờ tối, trên đường mỹ thực ở Đại Học Thành phố náo nhiệt nhất hẳn là lẩu, đồ nướng, quán ăn lớn, quán cháo này đông khách như vậy, hương vị nhất định không tồi.

Bất quá, khẩu vị hiện tại không phải trọng điểm, trọng điểm là thuốc buff máu ở nơi nào.

Phương Cẩm Niên ánh mắt nhìn quanh toàn bộ mặt tiền cửa hàng, tìm kiếm đồ vật liên quan có thể liên quan đến thuốc buff máu, hệ thống trước đó nhắc tới muốn tích cực chăm chỉ dùng thuốc buff máu, từ "tích cực chăm chỉ" rất kỳ lạ, nhưng nhắc tới "dùng thường xuyên", chứng tỏ thuốc buff huyết này có thể uống.

Trong một quán cháo có thể ăn rất hiển nhiên chính là cháo và thức ăn chín trong tiệm.

Chẳng lẽ... cháo và thức ăn chín trong tiệm chính là thuốc buff máu?
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play