Trước cửa phòng bệnh, Nguyên Gia Viêm và Hồ Thừa mắt to trừng mắt nhỏ, đồng thời ăn ý nhanh chóng rời đi, đi đến hành lang gần nhất.
Hành lang yên tĩnh lại hẻo lánh, thích hợp trao đổi tin tức nhất.
Nguyên Gia Viêm dựa vào lan can, tiếng sấm tỏ tình còn chưa đi xa, cậu có chút hoảng hốt, "Hồ Thừa, tôi không nghe lầm chứ, vừa rồi Phương Cẩm Niên nói cô ấy thích tôi?"
Hồ Thừa: "Không có nghe lầm, bởi vì em cũng nghe được! Bạn của cô ấy hỏi cổ thích cái gì, cổ nói cổ thích anh! Cô ấy còn gọi anh là Gia Viêm! Bỏ đi họ trực tiếp gọi tên của anh! Bởi vậy có thể thấy được, chúng ta tuyệt đối không phải khổng tước đực tự mình đa tình, cô ấy thường xuyên tiếp cận anh như vậy, chắc chắn thích anh."
Nguyên Gia Viêm có chút không được tự nhiên, bên tai lại bởi vì vui sướng kích động không thể khống chế mà đỏ lên, cậu khóe môi giương cao, "Như vậy xem ra, cô ấy nói muốn cùng tôi làm bạn chỉ là lấy cớ, trên thực tế còn toan tính rất lớn!"
Hồ Thừa vui vẻ vỗ lưng cậu: "Anh Viêm, thật sự là hiếm có, cũng có lúc anh dùng thành ngữ cơ đấy."
Nguyên Gia Viêm cười dùng cánh tay khóa lại cổ của cậu ta: "Nói như cậu giống người thành thạo thành ngữ vậy, thành ngữ của cậu cũng chả kém tôi bao nhiêu."
Hai người nói vài câu ở đầu cầu thang, nghe thấy tiếng bước chân xuất hiện, Hồ Thừa thò đầu nhìn, "Bạn của Phương Cẩm Niên đi rồi.”
Nguyên Gia Viêm nghĩ đến Phương Cẩm Niên bị bệnh hiện tại đang một thân một mình, có chút lo lắng, vỗ vỗ bả vai Hồ Thừa, cùng cậu ta đi về phía phòng bệnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play