Con mắt hình viên đạn của Nguyên Gia Viêm lập tức bay qua tới, cắn răng nói: “Câm miệng!”
Hồ Thừa vui mừng khôn xiết, quên mất đây là phòng học, cười khanh khách.
Giáo viên môn tự chọn vỗ vỗ bàn giảng, cất giọng hỏi: "Nam sinh mặc đồ màu hồng ở hàng cuối cùng kia, em đang cười cái gì? Chia sẻ nội dung em cười cho mọi người, để mọi người cùng vui vẻ.”
Tiếng cười của Hồ Thừa im bặt, trong hoảng sợ nấc một cái.
Từ nhỏ cậu ta đã là học tra, cha mẹ đã tìm cho cậu ta vô số giáo viên để cố gắng kéo thành tích của cậu ta lên, đến nỗi cậu ta đặc biệt sợ hãi giáo viên, bị gọi tên như vậy quả thực là ác mộng.
Giảng viên môn tự chọn nhìn ra sự quẫn bách của cậu ta, không làm khó cậu ta nữa, tốt bụng giải vây nói: "Nếu như không muốn chia sẻ với chúng ta, không bằng hát cho mọi người một bài dân ca đi, vừa vặn hôm nay trong lớp chúng ta phân tích mấy bài dân ca tương đối hot, em học tập phát huy thật tốt.”
Đồng tử Hồ Thừa lập tức phóng đại, cậu ta là điển hình ngũ âm không được đầy đủ, nếu thật sự hát trước mặt nhiều người như vậy, mặt mũi Hồ thiếu cậu ta để ở đâu!
Cậu ta sẽ trở thành trò cười của toàn bộ đại học D!
Ánh mắt cầu cứu của Hồ Thừa nhìn về phía Nguyên Gia Viêm, chớp chớp mắt cầu xin: Anh Viêm, cứu em!!!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT