Mà tôi cũng không nghĩ tới mình chỉ comment chửi nam chính có chút thôi mà lại xuyên không….
[Nam chính tốt thì tốt nhưng mà chỉ biết bóc lột nhân viên, bản thân mình thì vui vui vẻ vẻ đi hẹn hò với nữ chính rồi bắt nhân viên của mình tăng ca. Cái qq gì vậy? Đồ tư bản độc ác!]
Mắng xong, tôi thoải mái ngã người trên giường nhắm mắt ngủ một lèo đến sáng, đến khi mở mắt ra lần nữa đã thấy bản thân mình xuyên sách, xuyên đến quyển sách có tên gọi là.
Nam chính của quyển tiểu thuyết tên là Lục Chí Viễn, một nhân vật có thiết lập là một bá đạo tổng tài anh tuấn nhiều tiền, vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo.