Đông Cung Tiểu Thanh Mai

Chương 8: Ngọc Bội


2 tuần


Bọn nhỏ chạy đến bên người Tiểu Thúy, thật cẩn thận mà đỡ nàng ngồi dậy, quan tâm hỏi han nàng, có đau chỗ nào không.
Tiểu Thúy bị đánh đến nỗi nửa khuôn mặt bị sưng lên, nước mắt tuôn như nước mãi không ngừng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng: “Ta thật vô dụng, việc gì cũng làm không tốt.”
Thất Thất nhìn mà đau lòng, ngồi xổm bên người nàng, đôi tay nhỏ sờ cánh tay cùng chân nàng, kiểm tra một lần, lại phát hiện không có bị thương xương cốt, hơi yên lòng, duỗi tay ôm lấy nàng, an ủi: “Tiểu Thúy tỷ, không phải ngươi sai.”
“Rõ ràng đã cướp được, nếu là ta lại chạy nhanh một chút thì tốt rồi.” Tiểu Thúy dựa vào đôi vai nhỏ gầy của Thất Thất khóc thút thít, vô cùng tự trách và ảo não.
Nếu không đi thì không nói, nếu là đi mà không cướp được cũng không nói, nhưng rõ ràng đã cướp được tới tay, cũng sắp chạy được về nhà, mà lại bị người đuổi theo lấy trở về, còn bị ăn đánh ăn mắng, ủy khuất như vậy, làm một một hài tử cùng lắm mới chín tuổi cơ hồ lâm vào tuyệt vọng.
“Tiểu Thúy tỷ, không trách ngươi, thật sự không trách ngươi.” Thất Thất so Tiểu Thúy tuổi còn nhỏ hơn, giờ phút này lại giống như là đại tỷ tỷ đang ôm nàng, vỗ về an ủi nàng.
Bọn nhỏ còn lại cũng ngươi một câu ta một câu mà trấn an Tiểu Thúy. Xưa nay cha nương Tiểu Thúy rất trọng nam khinh nữ, ở nhà nàng cũng không được sủng ái, trước nay đều tạo ra  áp lực với bản thân, giờ phút này được các bằng hữu vây quanh nhẹ giọng an ủi, nàng cũng không dám lớn tiếng khóc, chỉ ghé đầu nhỏ vào vai của Thất Thất ô ô khóc một trận, liền ngừng tiếng khóc, miễn cưỡng cười vui nói: “Làm mọi người lo lắng rồi, ta đã không có việc gì, bây giờ cũng không còn sớm, mọi người đều về nhà đi.”
Nói xong, nàng đỡ Thất Thất đứng lên, che lại đôi chân vừa rồi bị đá trúng, khập khiễng mà đi về nhà. Tiểu cô nương gầy yếu mà  gục xuống đầu, bóng dáng trông vô cùng uể oải, khiến cho mọi người nhịn không được mà rơi nước mắt chua xót .
Nghĩ đến nàng không cướp được gạo, sợ là về nhà còn sẽ bị mắng, nói không chừng còn bị đánh, Thất Thất lau lau nước mắt mơ hồ ở trên đôi mắt, vội vã đuổi theo: “Tiểu Thúy tỷ, ngươi chờ ta một chút.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play