Từ lần "Trúng gió." trước, quan hệ giữa ta và phụ vương đã hòa hoàn hơn nhiều.
Ông không những không phạt ta mà còn ban thưởng rất nhiều thứ vào cung Trường Lạc của ta.
Mẫu hậu thấy phụ vương đột nhiên trở nên rất giống người, nụ cười dành cho ông cũng chân thành hơn vài phần.
Phụ vương ở lại cung chúng ta ngày càng nhiều.
Mùa hè trời nóng, ta thường mang canh ngọt đến cho phụ vương.
Trong điện Cần Chính, ta nhìn Tang Lạc Lạc đứng bên cạnh phụ vương cười giả tao:
“Ô, Lạc Lạc tỷ tỷ cũng đến tặng canh ngọt sao?"
“Khánh Nhi, lại đây.”
Phụ vương vẫy tay gọi ta, ta ngẩng đầu bước tới.
Khi nhìn thấy bát canh ngọt tỉnh xảo trên bàn, ta lặng lẽ giấu hộp thức ăn ra sau lưng:
[Biết thể hôm nay không tự làm rồi, hu hu hu, làm sao ta có thể lấy ra được day?]
“Phụ vương, người đã có một bát rồi, vậy bát này của nhi thần....”
Ta chột dạ lùi lại một bước nhưng phụ vương đột nhiên cười, ông cất bát canh ngọt trên bàn đi,
“Không sao, con đội nắng mang đến, trầm đương nhiên phải uống một ít.”
“Tứ công chúa, để nô tài giúp người.
Lai Hỉ Công công bên cạnh phụ vương cười híp mắt đưa tay nhận lấy hộp thức ăn của ta.
Khi một bát canh đậu xanh đen ngòm được bưng lên bàn, cả ba chúng ta đều im lặng.
Tang Lạc Lạc che miệng kinh hô:
Tứ muội, đây là..."
Ta cúi đầu, không còn mặt mũi nào.
“Bệ hạ.”
Lai Hỉ công công muốn dọn đi nhưng phụ vương lại xua tay.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người,
ông nhâm mắt uống một ngụm, rồi đánh giá: “Ừm, cũng được.”
“Thật sao?”
Mắt ta sáng lên, ông gật đầu:
“Cũng được, có hương vị riêng.”
[ khóc chết mất.]
Ôi trời ơi, phụ vương, người thật là, ta
Uống xong canh ngọt, phụ vương lại tiếp tục phê tấu chương.
Ông ra hiệu cho Lai Hỉ đưa chúng ta ra ngoài, ta bám chặt vào góc bàn không chju di
“Phụ vương, mấy hôm nữa là sinh thần của nhỉ thần.”
Ông ngấng đâu khỏi tấu chương, nhìn thẳng vào mặt ta, ta cười hở răng:
"Phụ vương có thể đến cung Phượng
Nghi không? Nhi thần muốn phụ vương và mẫu hậu cùng chúc mừng sinh thần của nhỉ thần."
“Ừm, trăm biết rồi.”
Ta vui vẻ lui xuống.
Trước khi đi, ta còn không quên tặng
Tang Lạc Lạc một ánh mắt khiêu khích, khiến nàng tức giận dậm chân.