Sau khi sự kiện cây kem được giải quyết một cách tốt đẹp xong, cuối cùng cũng có thể ăn cơm rồi.
Bọn nhỏ rửa tay xong thì được bế lên ngồi trên ghế.
Tuyết Miêu vừa thấy được ăn thì hai mắt sáng bừng lên, một đôi tay mập mạp ngắn ngủn bưng chén, ra sức giữ cho nước miếng trong miệng không tuôn ra.
Ngón tay ú nu chỉ vào món ăn nằm ngay giữa mâm cơm: “Đó là cái gì ạ?”
Lý Diệc Thiến ngồi cạnh Tuyết Miêu, gắp một đũa cho cậu bé: “Đây là nấm.”
Miệng Tuyết Miêu nhét đầy thức ăn, còn không quên nói cảm ơn với Lý Diệc Thiến: “Cảm ơn cô ạ.”
Lý Diệc Thiến xoa nhẹ đầu cậu bé: “Tiểu Tuyết Miêu lễ phép quá đi.”
Đôi mắt Leon sáng lòe lòe nhìn về phía Tuyết Miêu: “Tuyết Miêu, lát nữa tới nhà anh chơi được không, nhà anh có bé heo đó nha.”
Lý Diệc Thiến cũng niềm mở mời mọc: “Tiểu Tuyết Miêu, cơm nước xong rồi đến bên chỗ cô ngủ trưa nhé, cô kể chuyện cho các con nghe.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT